Năm ngày sau.
Đã đến ngày phát sóng chương trình tạp kỹ.
Tổ chương trình chi mạnh tay thuê trọn một căn biệt thự nhỏ có bốn tầng ở trung tâm thành phố, các khách mời sẽ cùng ở đây vào buổi tối, ban ngày thì ra ngoài làm việc.
Nhờ vào dàn khách mời “khủng” và chiến dịch quảng bá rầm rộ từ trước đó, ngay khi chương trình bắt đầu phát sóng, phòng livestream đã tràn ngập cư dân mạng đổ vào xem, mà tại hiện trường ghi hình cũng không thiếu người vây xem.
Đạo diễn Hách Đậu cầm micro đứng ngay trước mặt các khách mời, cười đến mức méo cả miệng.
“Chào mừng mọi người đến với 《Ngôi Sao Làm Công Được Trời Chọn》, chào mừng năm vị khách mời đã nhận lời tham dự!”
“Bây giờ, xin mời từng khách mời giới thiệu bản thân một chút.”
“……”
Micro được truyền lần lượt xuống từng người, đều là mấy lời giới thiệu tương đối bình thường.
Người hâm mộ điên cuồng spam bình luận trong livestream.
Ban đầu, không khí vẫn còn khá “bình thường”.
Nhưng đến giữa phần giới thiệu, một cư dân mạng mắt tinh phát hiện ra trong đám đông có một “spotlight” nổi bật.
【Cô gái đang ăn que cay dưới sân kia đã thành công thu hút sự chú ý của tôi rồi.】
Đạo diễn chương trình rất biết chiều lòng khán giả, ông lập tức chia màn hình rồi quay sang góc máy đó.
Thế là toàn bộ khán giả trong phòng livestream đều nhìn thấy rõ ràng - Một cô gái ôm bịch que cay khổng lồ cao gần bằng người, rút ra một que, giơ lên quá đầu rồi há miệng ra ăn đầy tập trung.
Bình luận nổ tung vì cười.
【Cứu tôi với! Đây là fan cuồng của khách mời nào vậy trời?】
【Haha, đáng yêu quá trời!】
【Cô nàng này mà cưới về thì chắc chắn thú vị cực kỳ~】
【Vợ tôi thất lễ rồi~】
……
Vì Lộc Lăng đã rút khỏi giới giải trí hơn hai năm, cộng thêm phong cách hiện giờ của cô hoàn toàn khác biệt so với trước kia nên cư dân mạng không nhận ra cô.
Nhưng đạo diễn thì nhận ra.
Ông vô tình liếc xuống sân khấu, liền thấy ngay “spotlight” Lộc Lăng.
Đúng lúc đó, cô nàng cũng vừa ngẩng lên nhìn về phía sân khấu.
Ánh mắt chạm nhau, Lộc Lăng cầm que cay, nhe răng cười một cái rất chi là thân thiện.
Lộc Lăng: Hì hì.
Đạo diễn: Không hì hì.
Bình luận:
【Hahaha, trong người cô gái này đúng là ẩn một linh hồn thú vị.】
【Cô ấy phát huy “chứng siêu tự tin giao tiếp xã hội” rất nhuần nhuyễn.】
【Quả nhiên, ngành nào cũng có “spotlight” của riêng mình.】
……
Đạo diễn vừa thấy Lộc Lăng thì mặt ông lập tức tối sầm lại. Ông vốn tưởng câu “tôi sẽ quay lại” của cô chỉ là nói chơi, ai ngờ cô thật sự vác mặt đến tận nơi ghi hình.
Chắc chắn là đến phá hoại rồi.
Tức chết ông rồi.
……
Lộc Lăng vừa ăn xong một que cay, khi cô đang mút ngón tay thì điện thoại reo lên liên tục.
Cô lôi ra rồi trượt trái để nghe máy.
“Sao vậy chị Thanh?”
“Sao hả?” – Diệp Thanh mở miệng chửi luôn: “Tổ chương trình 《Ngôi Sao Làm Công Được Trời Chọn》 gọi đến khiếu nại em cả trăm cuộc rồi đấy, em còn mặt mũi hỏi chị là sao hả?!”
Lộc Lăng hơi ngơ ngác: “Khiếu nại á?”
“Họ khiếu nại em chuyện gì?”
“Em có lên chương trình của họ đâu.”
Diệp Thanh day day thái dương: “Một thằng đàn ông tồi, chia tay rồi thì thôi đi.”
“Một cái chương trình tạp kỹ rách nát, không tham gia thì thôi chứ có gì to tát.”
“Chị hỏi em, em nhất quyết phải chạy đến hiện trường ghi hình của người ta phá đám để làm gì?”
Lộc Lăng thấy oan uổng hết sức, cô chỉ ăn có mỗi cái que cay thôi mà, sao lại bị nói là phá đám?
Diệp Thanh tức đến mức không nói nổi, cô gào lên mắng Lộc Lăng suốt mười phút đồng hồ.
Cúp máy xong, tai Lộc Lăng cũng ù cả lên.
Nhưng cô lại tức đến mức muốn bật cười rồi.
Khiếu nại cô? Dọa kiện cô?
Rất tốt, muốn chơi kiểu này đúng không?
Được, chơi thì chơi.
OK, chị đây sẽ cho mấy người thấy thế nào mới gọi là phá đám thật sự.
Thế là—
Khi đạo diễn đang dẫn dắt các khách mời theo quy trình chương trình thì “cơn bão” bỗng dưng ập tới.
Đạo diễn: “Bây giờ tôi xin nhấn mạnh một vài điểm cần chú ý.”
Ông vừa đếm “Một!”
Từ đám đông vây xem bỗng nhiên có một tiếng hét to vang lên:
“Ông đây Thục Đạo Sơn!”
Đạo diễn: (╯‵□′)╯︵┴─┴
Các khách mời: Nhịn cười, nhịn cười.
Bình luận:
【Hahaha, lại là “spotlight” nào nữa vậy trời.】
【Thông tin bên lề: vẫn là cô gái ăn que cay lúc nãy đó.】
【Cứu tôi với, định chọc tôi cười chết rồi kế thừa khoản nợ tín dụng của tôi à?!】
……
Đạo diễn: “Mỗi người sẽ nhận được 100 tệ làm vốn khởi đầu, sau đó sẽ không được cấp tiền nữa.”
Dưới sân khấu, Lộc Lăng hét: “Trả tiền! Trả tiền đây!”
Đạo diễn: (╯‵□′)╯︵┴─┴
Mặt đạo diễn tối sầm lại.
Cùng lúc đó, mặt Cố Niệm Thần cũng tối theo.
Chết tiệt, chẳng lẽ Lộc Lăng định đòi tiền anh ngay tại chỗ, trước mặt bao nhiêu người sao?
Mấy khách mời khác thì cười ngả cười nghiêng.
Bình luận thì càng sôi nổi hơn, còn đạo diễn thì gần như không chịu nổi nữa, nhưng ông vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
“Trong mấy ngày sắp tới, ăn gì, uống gì, sống ra sao, đều phải dựa vào chính các bạn.”
“Nhắc nhẹ một câu, nếu không kiếm được tiền thì có khi không có cơm mà ăn đâu đó…”
Từ dưới sân lại vang lên:
“Thuốc Chuột! Thuốc Chuột ơi~”
“Chuột ăn phải, chạy không thoát~”
Đạo diễn thật sự không thể tiếp tục nói nổi.
Ông đành phải tạm dừng ghi hình rồi điều hết toàn bộ nhân viên đi bắt Lộc Lăng.
Từ xa nhìn lại, thấy Lộc Lăng vẫn đứng đó.
Nhưng đến gần xem thì—
Người đâu? Một người to đùng thế mà đâu rồi?
Biến đi đâu mất tiêu rồi?
Sau đó, tất cả nhân viên đểu tay không mà về.
Đạo diễn tức phát điên, nhưng rất nhanh sau đó, ông cũng bình tĩnh lại.
Thôi, không bắt được thì không bắt, chỉ cần Lộc Lăng rời khỏi hiện trường là được.
“Chúng ta tiếp tục.”
May quá, sau khi bắt đầu lại quy trình, giọng nói phá đám kia dường như đã biến mất.
Đạo diễn thở phào nhẹ nhõm.
“Bây giờ, xin mời tất cả các khách mời bốc thăm.”
“Thông qua hình thức bốc thăm, công việc trong ngày hôm nay sẽ được quyết định.”
Kết quả bốc thăm nhanh chóng được đưa ra:
Đỉnh lưu Cố Niệm Thần: Nhân viên phục vụ trong nhà hàng.
Tiểu hoa tuyến hai Giang Nguyên Nguyên: Tài xế Didi.
Thành viên nhóm nhạc nữ Lăng Nguyệt Nhi: Biểu diễn đường phố.
Thành viên nhóm nhạc nam Từ Tri: Nhân viên giao hàng.
Khách mời bí ẩn Trì Tiện An: Xâu xiên nướng.
Cả phần bốc thăm trôi qua mà không thấy “spotlight” đâu, cư dân mạng trong phòng livestream cảm thấy trống vắng hẳn.
【Cô gái “spotlight” đâu rồi?】
【Thật sự bị đạo diễn dọa cho chạy mất tiêu rồi sao?】
【Haiz… không có cô ấy, chương trình mất đi nhiều điểm gây cười lắm.】
【Đạo diễn đáng ghét, trả cô ấy lại đây cho tụi tôi đi!】
……
Không có Lộc Lăng, đạo diễn lại vui vẻ trở lại.
Ông tuyên bố: “Bây giờ mời các khách mời xuất phát, bắt đầu ngày làm việc đầu tiên!”
Trước khi lên đường, tổ chương trình phát cho mỗi người một bộ đàm để tiện liên lạc.
Tất cả khách mời xuất phát và đi đến chỗ làm của mình.
Một lúc sau, đạo diễn lấy bộ đàm ra và bắt đầu liên lạc với mọi người.
Ban đầu thì vẫn ổn.
Nhưng khi đạo diễn đang nói đến đoạn quan trọng, trong bộ đàm đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc khiến ông lập tức sụp đổ.
“A lô a lô, Thu Nhã có ở đó không? Thu Nhã có ở đó không?”
Lại là Lộc Lăng - cái đồ đầu gỗ đó nữa rồi.