Vân Mộc Hợp lấy ra chút điểm tâm trong gói vàng bạc, đút cho Lâm Tiếu Khước ăn.
Gió tuyết lây động màn xe, gió lạnh rít gào thổi vào, Vân Mộc Hợp ôm Lâm Tiếu Khước càng chặt hơn.
Sau một hồi lâu im lặng, chỉ còn tiếng gió rít, Vân Mộc Hợp bỗng nói: "Thế tử, ta và Tri Trì..."
Hắn nhớ lại đủ chuyện trong quá khứ, từ khi Tri Trì còn là một đứa trẻ đến khi trưởng thành, trước nay chưa từng có quan hệ phu thê. Chỉ là trước kia hắn không nhìn rõ, hắn cho rằng như ân nhân nói, Tri Trì là phu chủ của hắn, hắn chỉ là một đứa con dâu nuôi từ bé, nuôi lớn chồng mình.
Nhưng bao nhiêu năm qua, từng chút từng chút chỉ có tình thân, hắn không thể tưởng tượng được việc trở thành phu thê với Tri Trì.
Đối với Tri Trì mà nói, cưới người mà mình coi như cha mẹ huynh trưởng như Vân ca, sao không phải là một loại tra tấn? Tri Trì đã chịu đủ tra tấn rồi, hắn không muốn trở thành thêm một gánh nặng nữa.
Ân tình quá nặng, giống như thù hận, sẽ khiến người ta suy sụp. Dù Tri Trì có nguyện ý gánh vác, hắn cũng không muốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT