Ba bốn ngày trôi qua, Lâm Tiếu Khước đã héo hon.
Sơn Hưu kể chuyện xưa cho hắn nghe để giải khuây, nhưng Lâm Tiếu Khước chẳng nghe lọt tai, chỉ nằm trong xe ngựa mơ màng ngủ.
Hôm nay đến hành cung, hoàng đế lại sai người gọi hắn đến dùng bữa. Lâm Tiếu Khước chết sống không muốn đi.
Thái giám hết mời lại thỉnh, Lâm Tiếu Khước chỉ nói mình bị bệnh, thật sự không đi được, bảo thái giám thay mình cáo tội.
Cuối cùng, thái giám lại sai người khiêng kiệu đến để Lâm Tiếu Khước ngồi.
Lâm Tiếu Khước mệt mỏi nằm trên giường, Sơn Hưu thấy thái giám làm càn như vậy, giận dữ nói: “Ngươi là chủ tử hay Thế tử gia là chủ tử? Dám ở trước mặt Thế tử gia la lối khóc lóc, không muốn sống nữa phải không?”
Tiểu thái giám liên tục xin lỗi, không dám nói nhiều, chỉ có thể đi trước bẩm báo.
Trương Thúc nghe xong, không nói hai lời, đầu tiên sai người lôi tiểu thái giám ra ngoài đánh trượng.
Tiểu thái giám không hiểu mình đã làm sai điều gì, không phục mà cầu xin tha thứ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT