Từ Diệp Kinh đến Lạc Bắc, dọc đường có mấy tòa hành cung.
Mới đi được hai canh giờ, Lâm Tiếu Khước đã có chút chịu không nổi. Xe ngựa dù lớn, trải nhiều đệm mềm, nhưng dù sao cũng là chạy trên đường, không thể so sánh với ngủ trên giường êm ái.
Tưởng tượng đến việc phải ngồi trên xe ngựa sáu bảy ngày mới đến Lạc Bắc, Lâm Tiếu Khước liền hối hận sao lúc trước không tìm cách từ chối việc đi săn này.
Mãi đến khi tới được hành cung, rửa mặt chải đầu xong, Lâm Tiếu Khước nằm xuống liền không muốn động đậy. Lại có thái giám đến báo, nói là bệ hạ bảo hắn qua cùng dùng bữa tối.
Bữa tối…… Nghĩ đến bữa tối lần trước, Lâm Tiếu Khước viện cớ nói mình không thoải mái, thái giám chỉ nói: “Thế tử gia, bệ hạ đang đợi ngài.”
Lâm Tiếu Khước nằm ườn trên giường không muốn dậy, Sơn Hưu khuyên nhủ, đỡ Lâm Tiếu Khước dậy sửa sang lại y quan tóc tai, đi dự yến.
Vốn tưởng rằng Hoàng hậu nương nương cũng ở đó, không ngờ chỉ có hoàng đế Tiêu Quyện.
Lâm Tiếu Khước đánh trống lui quân trong lòng, ánh mắt chợt thoáng nhìn thấy một người đang quỳ một bên.
Đeo mặt nạ, trên cổ có xích sắt, xích sắt cột vào chân bàn, thoạt nhìn giống như một con chó nhà nuôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play