Đứt Gãy Một Mối Chấp Niệm
Ngày lại ngày trôi qua, Lý Như vẫn như cũ, dẻo dai hơn tơ hồng, dai hơn keo dán gỗ, cứ bám lấy phủ tướng quân như thể đó là nhà của nàng. Mỗi buổi sáng, nàng lại đến mang theo trà thơm, bánh ngọt, quạt thêu hoa, mấy quyển sách thi thư và cả vài cây đàn tranh để “giải sầu cùng tướng quân”.
Còn Tạ Vân Hàn?
Mỗi ngày nhìn thấy nàng là mỗi ngày ánh mắt anh lại lạnh thêm một phần, đến mức các gia nhân trong phủ chỉ dám cúi đầu len lén lùi xa khi nàng bước vào.
🌪️ Đỉnh Điểm Của Sự Kiên Nhẫn
Chiều hôm ấy, sau khi tiễn Khương Nhiễm ra về – dù không nỡ – nhưng vì có công vụ bất ngờ, Tạ Vân Hàn đành để cậu rời phủ trước. Vừa tiễn người yêu đi chưa ấm chỗ, thì Lý Như lại xuất hiện, váy phấn hồng đào, gấm ngọc lộng lẫy như sắp đi yến hội. Nàng xông thẳng vào viện chính như một cơn gió, tự nhiên như chủ nhà.
“Tướng quân~ hôm nay ta có học một khúc đàn rất hay, huynh nghe thử một chút nha~”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play