Vài ngày... rồi vài tuần…
Lý Như như một cơn gió dai dẳng, dù có khép cửa cũng không sao ngăn nổi. Cứ mỗi lần phủ tướng quân yên tĩnh một chút, nàng lại đến, áo váy rực rỡ, hương son phấn phảng phất, như thể nơi này là phủ đệ của chính nàng vậy.
Ngày đầu tiên còn là danh nghĩa thăm hỏi, ngày thứ hai viện cớ mang trà ngon, đến ngày thứ ba thì thản nhiên ngồi luôn trong sân uống trà, mặc kệ gia nhân ngượng ngùng nhắc khéo hay ánh mắt sắc lạnh của vị chủ nhân tướng phủ.
Rồi từ lúc nào, nàng mặc định phủ tướng quân là chốn để mình “tới chơi,” còn Tạ Vân Hàn là người nên chịu trách nhiệm tiếp đón.
“Tướng quân, huynh không thấy trong phủ có phần… u ám sao? Cho ta tới thêm vài ngày, xua xui đi.” – Lý Như nói, giọng điệu nũng nịu, mắt cong cong cười nhưng không hề giấu sự cố chấp.
Tạ Vân Hàn chỉ nhấc mí mắt nhìn nàng một cái, lạnh nhạt:
“Phủ ta xưa nay không tiếp khách không mời.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play