Đêm muộn, khi ánh trăng lặn xuống phía chân trời, Khương Nhiễm lại lén lút bước vào phủ tướng quân, trong tay cậu là chiếc khăn tay trắng muốt, trông như một món đồ không thể thiếu trong mỗi chuyến đi. Dù cả hai đã có những buổi tối như thế này, nhưng mỗi lần gặp nhau đều như một lần bắt đầu lại, cảm giác hồi hộp, lo sợ không bao giờ biến mất.
Tạ Vân Hàn đang đứng bên cửa sổ, đôi mắt nhìn về phía xa xăm, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì đó. Khi nghe tiếng động, anh quay lại, thấy Khương Nhiễm bước vào, trái tim anh không khỏi dâng lên một cảm xúc ấm áp. Nhìn thấy người anh yêu, anh chỉ muốn kéo cậu vào lòng mình, nhưng sự hiện diện của họ trong xã hội này luôn như một mối nguy hiểm rình rập.
Khương Nhiễm đi đến bên cạnh anh, ánh mắt ngập ngừng, như muốn nói nhưng lại không dám. Cậu nhẹ nhàng nói:
“Caca, đêm nay chúng ta lại ra ngoài một chút được không?”
Tạ Vân Hàn nhìn cậu một lúc lâu, rồi mỉm cười, nhưng trong đó lại có chút lo lắng. Dù yêu cậu đến mấy, anh vẫn không thể không nghĩ đến những hiểm nguy. Cả hai họ đều biết rằng, một khi bị phát hiện, mọi thứ sẽ kết thúc.
“Ngươi muốn ra ngoài thật sao? Không sợ bị người khác nhận ra sao?” – Anh khẽ hỏi, giọng nói có chút nghiêm túc nhưng cũng không giấu nổi sự dịu dàng.
Khương Nhiễm gật đầu, đôi mắt sáng rực lên như ánh đèn dầu trong đêm tối. Cậu cười nhẹ, cảm nhận sự dịu dàng trong ánh mắt của Tạ Vân Hàn, rồi khẽ nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play