*Đã sửa lại một vài cách xưng hô ở chương trước.
--
Chiếc xe việt dã lướt nhanh trên vùng hoang vu.
Chú Hà giẫm chân ga, tay trái giữ tay lái, tay phải giữ chặt khẩu súng. Ông ta hô hấp một cách nặng nề, những âm thanh ồn ào như máy quạt gió truyền ra từ phổi, máu từ eo và bụng thấm qua quần áo, xe việt dã chạy lảo đảo, có nhiều lần gần như sắp lật nghiêng.
Thời Uyên không biết bọn họ đã đi được bao xa, nhưng cậu không còn nhìn thấy những ánh đèn từ khu đồn trú.
Từ cửa sổ ở ghế phụ nhìn ra ngoài, mặt trời đang lặn tỏa sáng hừng hực, như có một một đại dương máu trên mặt đất, cậu hít một hơi thật sâu, ngửi thấy trong gió có mùi hương của cỏ cây, bùn đất và hơi nước, dường như còn có vị máu tanh ngọt —— gần vào đêm, những con quái vật bắt đầu xao động. Nơi phía xa là một mảnh rừng rậm sâu thẳm, cũng là nơi mà Thời Uyên đã đi bộ trong vài tháng, lúc này đây là do chú Hà muốn thoát khỏi truy đuổi nên cậu sắp phải quay trở lại rừng rậm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT