Hai chiếc xúc tu thon dài chống vào lưng người sống sót, nâng bọn họ lên giữa không trung. Nếu nhìn kỹ, xúc tu ghim xuyên da, dính liền với xương sống, mọi dây thần kinh đều bị điều khiển —— đây cũng là lý do vì sao bọn họ lại có thể vẫy tay.
Trong lúc bị xúc tu nhấc lên cao, đôi giày của người đàn ông bị rơi một chiếc, lộ ra phần chân sưng phồng tím ngắt.
Hai người này đã chết từ lâu, trở thành những con rối của xúc tu.
Hai cái xác bị treo trong không khí, động tác vẫn còn rất sống động. Người đàn ông lo lắng nhìn chung quanh, người phụ nữ giơ tay vẫy vẫy, như thể người thật đang kêu cứu. Trên xúc tu có những khối u phồng lên bị lông chim bao phủ, hiện tại đang nhô lên và mở toạc, để lộ ra những cái miệng.
Cái miệng lúc đóng lúc mở, dùng giọng nam la to: “Mấy người đi đâu vậy, vì sao bỏ mặc chúng tôi?”
Sau đó nó lại dùng giọng nữ hét lên: “Đừng bỏ rơi chúng tôi! Cầu xin mấy người, mau đến cứu bọn tôi! Ở nhà tôi vẫn còn con nhỏ!”
Lữ Bát Phương nổi da gà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT