Lưu ý: Truyện dịch chưa nhận được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không sao chép đến nơi khác, bản dịch chỉ được đăng tại TYT!!
==================
[Khi ta chăm chú nhìn vào Vực Sâu, vực sâu cũng đang chăm chú nhìn ta]
Vực Sâu, là thứ mà nhân loại ngày nay sợ hãi nhất. Động vật bị Vực Sâu lây nhiễm sẽ biến dị thành quái vật, nhân loại cũng sẽ trở thành cái xác không hồn.
Lục Thính Hàn là giám sát viên Vực Sâu, anh ta canh gác bên cạnh Vực Sâu đáng sợ nhất thế giới đã được mười năm.
Vực Sâu này chẳng những đáng sợ, lại còn kỳ quái.
Vứt rác xuống dưới, qua vài ngày sau rác sẽ bị chôn một cách bình yên ở bên cạnh Vực Sâu – như là có người lấy xẻng đào xới cả đêm mới đem rác chôn xong.
Ném rác có hại xuống, qua vài ngày, rác sẽ bị ném trở về một cách phẫn nộ.
Lục Thính Hàn: ?
Sau mười năm anh ta rời đi cương vị, một bước trở thành thượng tướng trẻ tuổi nhất liên minh.
Ngày hôm sau, Vực Sâu cũng biến mất.
Toàn bộ biến mất, trở thành đất bằng
Toàn thế giới khiếp sợ.
Cho đến một ngày nào đó, cửa nhà Lục Thính Hàn bị gõ vang lên.
Thiếu niên có sừng ác ma đứng ở ngoài cửa, vẻ ngoài xinh đẹp, đôi mắt sáng ngời. Rõ ràng là sợ đến mức không chịu nỗi, cậu vẫn lấy hết sức can đảm nói: “Xin chào, tôi, tôi là Vực Sâu, anh có thể tiếp tục chăm chú nhìn tôi được không? QAQ”
Cậu lại nói thêm: “Tôi có thể giúp anh chôn rác mỗi ngày á!”
==========
Trong khoảng thời gian dài chung sống, Lục Thính Hàn đã học được hai việc:
Truyện chủ thụ, HE, bản gốc đã hoàn.
Lưu ý: Mình dịch từ bản tiếng Trung và sẽ cố gắng giữ nguyên giọng văn của tác giả nhất có thể, nhưng mà sức người có hạn, độ chính xác ~70%. Hoan nghênh mọi người góp ý một cách lịch sự, hy vọng mọi người có một khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ.
========== Phía dưới đây là review của người dịch về truyện, bạn có thể bỏ qua và vào đọc truyện nhé:
Truyện lấy góc nhìn từ thụ, mà do bạn ấy không phải con người nên thời đại mạt thế dưới góc nhìn của bạn rất khác, kiểu rất là thơ mộng, đẹp đẽ nhưng cũng tàn nhẫn. Nói vui vui là truyện mạt thế kể theo phiên bản của bé quái vật có máu nghệ thuật :)) zị đó. Mà giọng văn của tác giả nhiều khi cũng rất thơ và lãng mạn nha, tổng hợp tất cả lại tạo thành sự tương phản thú vị. Bởi vậy mình mới muốn cố gắng giữ nguyên cái vibe của tác giả. Tóm lại chấm 8/10.