Bởi vậy, dù Quý Hành có không muốn, nhưng khi sắc trời sập tối, y cũng phải ra về.
Lúc y rời khỏi, dường như luồng khí y toát ra còn lạnh lẽo hơn bình thường.
Thừa Niểu vờ như không thấy, lúc Quý Hành nói mình phải về, nàng cũng không níu kéo thêm, mà cũng chẳng tỏ vẻ quyến luyến, chỉ cười nói: "Thật ra chàng không cần phải ở đây với ta, hôm nay ta đã làm trễ nải việc tu luyện của chàng rồi, giờ cũng không còn sớm, chàng nên tranh thủ về nhà. Dù sao tạm thời cũng không cần phải vội, thân là tu sĩ thì nên đặt tu luyện lên hàng đầu.”
Thấu tình thấu lẽ biết mấy.
Quý Hành là một tên cuồng tu luyện, trước đây, y hầu như dồn hết mọi thời gian và tâm sức vào việc tu luyện, tuyệt đối không bỏ phí một giây phút nào.
Y được Lận Sương Nghệ nhận làm đệ tử, tuy sẽ khiến người ta hâm mộ, ghen ghét đó, nhưng cũng phải chịu rất nhiều áp lực. Nếu muốn để người khác nể phục, Quý Hành sẽ phải trội hơn người khác, hơn nữa còn phải trội hơn nhiều.
Nếu muốn làm được, vậy thì y phải cố gắng hơn hẳn mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT