"Không có!” Văn Hỉ buột miệng cãi lại: "Ta không có ý đồ phá hoại ngày làm lễ kết lữ của Quý sư huynh và điện hạ. Chính U Minh Tứ Sát đã cướp miếng ngọc bội truyền âm của ta, cho nên……”
"Vậy tại sao ngọc bội của ngươi lại có thể truyền âm cho Quý Hành?”
Những món như đá truyền âm, bùa truyền âm chỉ có thể kết nối với một người. Giống như bùa truyền âm mà Mai Vọng Tuyết đưa cho nàng ta, nó chỉ có thể liên hệ với hắn ta.
Văn Hỉ hoảng loạn, vội vàng nói: "Mong trưởng lão thấu cho, miếng ngọc bội truyền âm này là vật mà ta và Quý sư huynh tìm được trong bí cảnh, mỗi người có một miếng. Lần này là do lỗi của ta, là ta tơ tưởng Quý sư huynh, nên mới không nỡ phá hủy miếng ngọc bội này, không liên quan gì với Quý sư huynh.”
"Thật là si tình." Đại trưởng lão - giữ im lặng từ nãy - nhìn Văn Hỉ một cái, nhưng giọng điệu ấy không có vẻ gì là khen ngợi, sau đó lại nhìn sang Mai Vọng Tuyết, lão ta nói: "Côn Luân tuyệt đối không thể có một kẻ làm bại hoại nề nếp.”
Nghe câu này, Văn Hỉ ngồi bệt xuống đất.
Tức thì, Mai Vọng Tuyết hành lễ bái Đại trưởng lão, nói: "Nghiệt đồ phạm phải lỗi lớn thế này là vì ta dạy dỗ không nghiêm. Nhưng nó vẫn còn nhỏ, việc tu luyện vốn đã không dễ, bình thường cũng không mắc lỗi lầm gì, mong trưởng lão hãy cho nó một cơ hội. Sau này ta sẽ trông coi nó thật kỹ, nếu mà tiếp tục tái phạm thì ta sẽ phế hết tu vi của nó, đuổi khỏi sư môn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT