Một bãi đất hoang vắng, mặt trời đỏ máu, màn đêm bao trùm lấy cả thành phố, cơn mưa nặng hạt trút xuống hòa quyện với dòng máu đỏ chót và tiếng cười chết chóc.

Một kẻ bò lê lết kéo đôi chân gãy vụn què quặt của mình.. hắn vừa cười vừa dùng hai tay lành lặn của mình kéo cả người hắn đi.. hắn nhìn đám người trước mắt mình nụ cười càng thêm méo mó...

Khung cảnh gai mắt đập thẳng vào ánh nhìn của đám người đó, nhìn cảnh này đám người đó đều có cùng suy nghĩ " kinh tởm! "

Hắn nhìn họ và cười nói : " Hahhaha chúng mày nghĩ nếu tao chết đi mọi chuyện sẽ kết thúc sao hả? Hahha SAI RỒI.. CHÚNG MÀY SAI RỒI.. HAHHAHAAH.. tất cả đám chúng mày mãi mãi.. MÃI MÃI cũng không thoát khỏi cái vận mệnh chó chết đó đâu.. tới cuối truyện rồi tụi mày cũng sẽ chết hết như một lũ sâu bọ giống tao thôi.. KHÔNG.. Có khi còn gớm ghiếc hơn cả tao nữa kìa.. Hahaha... Bọn mày sẽ bị ám ảnh tới cuối đời.. bọn mày chắc chắn sẽ sống không bằng chết.. hhahhaha.  "

Mọi người nhìn cậu với ánh mắt đầy phẫn nộ trong đó có một kẻ lên tiếng hét lớn : " Tên khốn, mày không lên xuất hiện trên thế giới này, mày hãy biến mất khỏi nơi này đi, bọn tao không muốn gặp mày lần nào cả!! "

 Tên đó nói xong liền giương cao lưỡi kiếm trong tay lao về phía hắn, thanh kiếm sắc bén đâm thẳng vào tim hắn..

Trời mưa tầm tã, máu loang lổ dưới đất, bọn họ rời đi, chỉ còn lại hắn đang nằm chật vật với những vết đâm trên cơ thể. Tay hắn cử động.. nhếch khóe môi cười và nói lầm bầm, ngón tay đầy máu run rẩy siết chặt thành nắm đấm.

" Hahhahaha, thưa người.. Trời, chúa, thần, quỷ dữ, tất cả.. cầu xin người.. hãy khiến bọn chúng ám ảnh tới chết.. con không muốn mọi chuyện chỉ kết thúc như thế này! Con muốn chúng đau khổ hơn con ngàn vạn lần!! Muốn chúng tự giẫm đạp lên nhau.. Muốn chúng chết đi!! Khiến chúng cả đời lặp đi lặp lại sự đau khổ tột cùng!!! Haha..hhahaahha..."

Trong một góc khuất có một kẻ đứng nhìn hắn chật vật dần chết đi. Cặp mắt vàng kim lóe sáng trong đêm tối. Kẻ đó khẽ thì thầm..

  " Không được đâu.. Cậu nói sẽ không bỏ rơi tôi mà.. Cậu chưa thể chết được.. Đồ khốn.. Cậu không được chết.. Không được chết.. Chỉ khi có lệnh của tôi.. chỉ khi tôi cho phép cậu mới được chết.. chết tiệt!.. chết tiệt!!.. chết tiệt!!! "

 Tít!.. Tít!..Tít!!

Bỗng dưng một cái bảng vàng xuất hiện trước mắt kẻ đó, Cái bảng với chất giọng máy móc và những dòng Thông báo.

" Người sống ??? đã tác động đến thế giới! Ý chí muốn kéo người chết đã trục xuất khỏi Thế Giới quay lại quá mãnh liệt. Chỉ tiêu đạt tối đa 100%! Ý chí sống của kẻ trục xuất quá lớn đạt chỉ tiêu tối đa 100%! Sóng não và cơ thể đồng bộ! Kẻ muốn sống và kẻ muốn kéo người sống đồng bộ suy nghĩ với 0,0 giây. Kết nối sự ràng buộc!! Hai bạn đã tác động tới con mắt của thế giới! Con mắt thế giới đã chú ý tới hai bạn!! Kẻ bị trục xuất sẽ được tái sinh tại một thế giới song song khác! Bạn có thể theo dõi hoặc xuất hiện bên cạnh người bị trục xuất với các vai trò khác nhau. Người bị trục xuất sẽ không biết gì về việc này. Vui lòng không tiết lộ những thông tin ở đây với người trục xuất! "

" Hả!?.. "

Một âm thanh lạ vang lên — như tiếng xé gió, như tiếng thở dài của vũ trụ — rồi soạt một khe nứt sáng rực hiện ra trước mắt hắn. Ánh sáng đó phản chiếu đôi mắt vàng kim đang giật mình, phản chiếu gương mặt ướt đẫm nước mưa và sự tuyệt vọng.
Một nhịp tim nghẹn lại.

"Hả... Thế giới song song... tái sinh...?"

Kẻ đứng trong bóng tối run nhẹ, bàn tay gồng lên siết chặt, móng tay bấm sâu vào da thịt. Hắn nhìn cái thân xác đang nằm bất động kia, rồi lại nhìn vào bảng thông báo như một trò đùa ác nghiệt. Gió rít qua, cuốn theo hơi thở cuối cùng của người đang hấp hối.

Tít!
Vai trò đang được chọn ngẫu nhiên...
Bạn sẽ trở thành: "Ký Sinh Giả - Người bảo hộ ngầm"

Mắt vàng kim co rút lại.

"Không... Tao không muốn bảo hộ em ấy trong im lặng... Tao muốn kéo em ấy trở lại! Tao muốn em ấy nhớ ra! Tao muốn em ấy chọn tao!!"

Cảnh báo! Vai trò không thể thay đổi! Bất kỳ hành vi vượt giới hạn sẽ bị trừng phạt bởi Con Mắt Thế Giới.
Người trục xuất đang được tái cấu trúc ký ức...
Quá trình xóa bỏ ký ức cũ đang diễn ra...
Tên cũ: ???
Tên mới: ???

"... KHÔNG!"

Tiếng thét của hắn bị nuốt chửng trong âm thanh gào rú của khe nứt. Dòng dữ liệu tràn qua con ngươi vàng kim của hắn, xoáy sâu vào não, thiêu đốt mọi phản kháng. Nhưng hắn vẫn cười. Một nụ cười như điên dại, như thách thức mọi quy luật vũ trụ.

"Không sao... Không sao hết... Tao sẽ ở bên em... Tao sẽ len lỏi vào thế giới mới của em... Tao sẽ bẻ gãy vai trò này... Tao sẽ làm cho em phải nhớ ra... và khi đó —"

Hắn nghiến răng, nụ cười méo mó khẽ run lên vì cơn rùng mình.

"— khi đó em sẽ không chỉ sống lại... Em sẽ thuộc về tao."

ẦM!!!

Khe nứt nuốt chửng cả hai. Trời vẫn mưa. Máu vẫn đọng lại trên nền đất lạnh buốt. Nhưng không ai chứng kiến cái khoảnh khắc ấy — khoảnh khắc cả hai linh hồn bị ném vào vòng xoáy vô định của một thế giới khác.

Khi đó một dòng thông báo lóe lên..

LỖI ! LỖI !! CẢNH BÁO !! LỖI !!!!

...

Thế giới song song.
Nơi mọi thứ bắt đầu lại — với một gương mặt quen thuộc, một linh hồn không tên, và một "Ký Sinh Giả" lặng thầm theo dõi hắn từng giây.

                         --Hết Chương--


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play