Tan học, hành lang vắng dần.
Lâm Nhã Tinh chậm rãi bước ra từ phòng trực nhật, vừa đi vừa nghịch mấy đầu ngón tay.
Tâm trí cô vẫn mắc kẹt ở khoảnh khắc ban chiều – khi anh đứng trước mặt cô, nói câu “Lần sau… đừng trốn như thế.”
Bình thường như vậy. Nhẹ nhàng như vậy.
Nhưng với cô, từng chữ rơi xuống lại như đá nhỏ rơi vào mặt nước — gợn lên mãi không tan.
Cô rõ ràng thấy anh lạnh lùng với người khác. Khi từ chối tỏ tình cũng chẳng thèm ngẩng đầu. Nét mặt chẳng thay đổi một chút nào.
Vậy mà khi đối diện với cô… anh lại dừng bước. Hỏi cô “sao vậy?”. Nhẹ nhàng hơn cả tưởng tượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play