Edit: Vân Vũ

***

Đây là một khu chợ đen dưới lòng đất, sau đó, cô sẽ bị một gã đàn ông bụng phệ mua đi, bị gã hành hạ đến chết bằng những tư thế vô cùng nhục nhã và kinh hoảng.

Hừ.

Hệ thống này cũng thật là lợi hại, để cô xuyên đến đúng lúc nguyên chủ sắp chết.

Đây là trừng phạt nam chính, hay là trừng phạt cô?

“Người trong lồng sắt số một, tôi ra giá một trăm triệu.”

Giọng nói dễ nghe mang theo sự lạnh lẽo, cùng cơn giận và lo lắng ẩn hiện.

Ngẩng đầu nhìn lên, gương mặt anh tuấn, cả người mặc vest đen cắt may chỉnh tề, đôi mắt xuyên qua Tuyên Vân Chi nhìn về chiếc lồng sắt bên cạnh cô.

Nam Cung Vũ.

Còn trong một chiếc lồng sắt khác bên cạnh Tuyên Vân Chi, người con gái mặc chiếc váy mỏng trắng tinh, xuân sắc lấp ló, mang theo vẻ yếu ớt đáng thương khiến người ta không nỡ rời mắt, không phải Tưởng Tiểu Liên thì là ai?

À đúng rồi, Tưởng Tiểu Liên vì có quan hệ mập mờ với một đại ca xã hội đen, nên bị kẻ thù không đội trời chung của anh ta để mắt tới, bị bắt cóc bán đến đây. Sau đó Nam Cung Vũ nhận được tin liền vội vàng tới mua cô ta về, rồi hai người đường đường chính chính đến với nhau.

Tuyên Vân Chi cúi đầu trầm ngâm suy nghĩ, muốn cả thế giới trở lại yên bình, chỉ cần người tên Nam Cung Vũ kia chết đi, chẳng phải là được rồi sao?

Như vậy thì Tưởng Tiểu Liên chắc chắn không thể ở bên Nam Cung Vũ.

Đột nhiên, trước mắt cô hiện lên mấy dòng chữ đỏ chói:

Điểm may mắn của Nam Cung Vũ: 99

Điểm may mắn của ký chủ: 1

Giọng nói cứng nhắc của hệ thống vang lên:

“Cảnh báo, cảnh báo, do điểm may mắn của ký chủ quá thấp, khuyến cáo không nên thực hiện những hành động mạo hiểm.”

Điểm may mắn này là có ý gì?

“Điểm may mắn 99 có nghĩa là nam chính dù gặp bất kỳ chuyện gì cũng sẽ hóa dữ thành lành, một đường thuận buồm xuôi gió, mọi điều mong muốn đều trở thành hiện thực, cả thế giới xoay quanh anh ta.

Điểm may mắn 1 có nghĩa là ký chủ chỉ cần hơi bất cẩn là có thể chết bất cứ lúc nào.”

Tuyên Vân Chi: “···········”

Ngay lúc cô còn đang ngây người, chiếc lồng sắt của Tưởng Tiểu Liên đã được mở ra. Nam Cung Vũ mặc bộ vest gọn gàng bước lên sân khấu, ôm lấy Tưởng Tiểu Liên yếu ớt vào lòng, ánh mắt đầy dịu dàng và đau lòng.

Khi đi ngang qua Tuyên Vân Chi, ánh mắt Nam Cung Vũ lạnh như băng, bước chân khựng lại, lạnh lùng thốt ra ba chữ: “Cô đáng chết.”

Nam Cung Vũ vốn tưởng sẽ thấy vẻ tuyệt vọng và không cam lòng trong mắt Tuyên Vân Chi sau khi nói ra câu đó.

Không ngờ, người phụ nữ ấy lại bật cười khẽ một tiếng.

Ngẩng đầu, đôi mắt rực rỡ ánh lên vẻ lạnh lùng băng giá.

Điều đó khiến Nam Cung Vũ hơi ngẩn người, nheo mắt nhìn Tuyên Vân Chi một lúc, rồi xoay người rời đi.

Bên dưới sân khấu vẫn ồn ào náo nhiệt, người dẫn chương trình trên sân khấu tiếp tục điều khiển cục diện.

“Được rồi, hãy cùng nhìn món đồ đấu giá thứ hai, vị tiểu thư lớn của nhà họ Tuyên đây, nước da mịn màng, chưa từng bị động tới, giá khởi điểm: một triệu!”

Tuyên Vân Chi nghe tiếng ồn ào xung quanh, đầu ong ong đau nhức.

Chẳng mấy chốc, khi búa gõ xuống, liền nghe người dẫn chương trình hô to:

“Ba mươi triệu! Giao dịch thành công!”

Sau đó là một gã thương nhân bụng phệ bước ra, cổ và tay đeo đầy dây chuyền vàng, nhẫn vàng, cả người toát ra khí chất nhà giàu mới nổi.

Ánh mắt gã cứ quét tới lui trên người Tuyên Vân Chi, mang theo vẻ mờ ám.

Gã giơ tay ra hiệu cho hai tên vệ sĩ đứng cạnh.

Cửa lồng sắt được mở ra, Tuyên Vân Chi bị hai tên vệ sĩ mặc đồ đen kéo đi.

“Ngài Triệu, phòng của ngài là 1029.”

Gã thương nhân bụng phệ nhận lấy thẻ phòng từ tay người dẫn chương trình bước xuống sân khấu.

Người họ Triệu này là hạng người thế nào, hầu như ai thường lăn lộn ở chợ đen đều rõ cả.

Bị liệt dương, nên khi lên giường thủ đoạn vô cùng tàn độc. Những cô gái bị gã mua về, hiếm ai có thể sống sót rời khỏi tay gã.

Xem ra cô gái này cũng chẳng khá hơn là bao.

*****

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play