Edit: Vân Vũ
***
Chỉ một lúc sau, hệ thống 001 lại vang lên:
“Ký chủ, cô đã suy nghĩ xong chưa?”
“Tôi còn lựa chọn nào khác sao?”
Một cám dỗ lớn thế này đặt ngay trước mắt, chẳng lẽ cô lại cố ý chống đối rồi chọn cái chết?
Chế độ đơn giản, chế độ thường, chế độ khó, siêu khó, địa ngục—lần lượt hiện lên sau khi nhiệm vụ kết thúc, độ khó càng cao, phần thưởng càng hậu hĩnh.
“Chế độ địa ngục.”
“Tít—quyền hạn không đủ.”
Tuyên Vân Chi nhướn mày: “Chế độ khó.”
“Tít—quyền hạn không đủ.”
“Chế độ thường.”
“Tít—quyền hạn không đủ.”
Vậy là, cô chỉ có thể chọn chế độ đơn giản thôi sao?
Thế thì còn bày ra cái vẻ nhân đạo ở đây để làm gì nữa?
Giọng nói trong đầu vẫn kiên nhẫn, không biết mệt mỏi vang lên:
“Xin hãy lựa chọn.”
“...................”
“Chế độ đơn giản.”
“Đinh đoong, lựa chọn thành công. Mời ký chủ tiếp nhận ký ức của thế giới này.”
Tuyên Vân Chi im lặng. Có thể nhanh chóng chấp nhận hiện thực này, thật sự phải nhờ vào thân phận lính đánh thuê của cô.
Không có chuyện gì là không thể chấp nhận, chỉ cần còn sống là được.
Ngay sau đó, một cơn đau nhói truyền đến từ thái dương, những mảnh ký ức hỗn loạn liền tràn vào đầu cô.
Cơ thể hiện tại của cô, trùng hợp cũng tên là Tuyên Vân Chi.
Nữ chính tên là Tưởng Tiểu Liên, làm việc tại hộp đêm. Trong một lần tình cờ gặp mặt, Nam Cung Vũ liền phải lòng Tưởng Tiểu Liên ngay từ cái nhìn đầu tiên, quyết tâm cưới bằng được cô ấy.
Nhưng Nam Cung Vũ lại là vị hôn phu của Tuyên Vân Chi.
Chuyện giữa hai người họ chẳng bao lâu thì bị Tuyên Vân Chi phát hiện. Cô làm sao có thể chấp nhận nổi?
Thế là cô nghĩ đủ mọi cách để dằn mặt Tưởng Tiểu Liên.
Diễn biến phía sau thì đúng là một màn Mary Sue vừa sến súa vừa nhàm chán.
Tưởng Tiểu Liên cảm thấy mình đã chen chân vào chuyện tình của người khác, trong lòng áy náy nên lặng lẽ rời đi. Sau đó ở nước ngoài, cô quen được người thừa kế của gia tộc M, lại còn dính líu không rõ ràng với một đại ca xã hội đen. Đúng lúc quan hệ với hai người kia chưa rõ ràng, Nam Cung Vũ cuối cùng bùng nổ, cho rằng việc Tưởng Tiểu Liên rời đi hoàn toàn là lỗi của Tuyên Vân Chi. Anh ta liền dồn mũi nhọn về phía nhà họ Tuyên, giả vờ kết hôn với cô, âm thầm cấu kết trong ngoài khiến nhà họ Tuyên phá sản.
Cha Tuyên nhảy lầu, mẹ Tuyên tự vẫn, Tuyên Vân Chi biến mất.
Còn Tưởng Tiểu Liên vì có quan hệ mập mờ với đại ca xã hội đen nên bị kẻ thù trong giới đen để ý, bị bán vào chợ đen. Sau đó được Nam Cung Vũ ra mặt cứu về, hai người sống một cuộc đời hạnh phúc viên mãn.
Mà cái kết của thân xác này lại là bị một kẻ biến thái mua về từ chợ đen rồi sát hại dã man bằng cách vô cùng tàn nhẫn.
Tất nhiên, tất cả đều là những thủ đoạn âm thầm thao túng của Nam Cung Vũ.
Ngay khi Tuyên Vân Chi nhập vào thân xác này, cô đã cảm nhận được nỗi oán hận và bất cam sâu sắc của nguyên chủ.
“Vậy nhiệm vụ của tôi là gì?”
Giọng hệ thống vô cảm lại vang lên:
“Tuyên Vân Chi trong thế giới này đã để lại nguyện vọng: yêu cầu chia rẽ Tưởng Tiểu Liên và Nam Cung Vũ. Ngoài ra, nhiệm vụ thứ hai của ký chủ là phải làm giảm vận khí của ‘con cưng của thiên đạo’—Nam Cung Vũ, kéo anh ta trở lại mức độ may mắn của người bình thường.”
Chia rẽ Tưởng Tiểu Liên và Nam Cung Vũ sao?
Chậc, một đóa bạch liên hoa xen vào tình cảm người khác với một tên tra nam tự cho mình là đúng, sự kết hợp này, kỳ lạ thay, Tuyên Vân Chi lại thấy cũng khá xứng đôi.
Nghĩ vậy, cô không nhịn được bật cười khẽ.
Đúng lúc ấy, trước mắt cô chợt lóe lên ánh sáng chói lòa, tấm vải đen phủ lên lồng sắt bị kéo xuống.
Hiện ra trước mắt là một sân khấu lớn, xa hoa đến mức gần như xa xỉ. Cô bị đặt ở đó như một món hàng, mặc cho người bên dưới soi mói, đánh giá.
Vô số ánh mắt đổ dồn về phía cô, đầy rẫy sự dơ bẩn, dâm tà, xấu xa, thèm khát, thấp hèn đến tởm lợm.
Ngay sau đó, ký ức lại ồ ạt tràn về. Thời điểm cô nhập vào cơ thể mang tên Tuyên Vân Chi này, chính là một tiếng trước khi nguyên chủ bị giết.
*****