Vẫn còn nhớ rõ khoảng thời gian hai người mới ở bên nhau, Nhiễm Trúc không thể nhìn ra mấy phần tình ý trong mắt Lương Mộ Đình dành cho mình.
Giống như đối với anh mà nói, vai trò bạn gái có cũng được, không có cũng chẳng sao, là cô cũng được, mà là người khác cũng xong.
Khi đó bọn họ mới vừa chọc thủng lớp giấy cửa sổ chưa bao lâu, Nhiễm Trúc dọn đến chỗ Lương Mộ Đình cũng chưa được mấy ngày, người đàn ông kia vừa ở lại cái “nhà” này một đêm, lăn lộn với cô đến nửa đêm thì ngày hôm sau đã chẳng thấy bóng dáng đâu. Lương Mộ Đình thời trẻ bận rộn không kể xiết, hơn một tuần liền không có động tĩnh gì.
Ban ngày trong nhà sẽ có dì đến nấu cơm theo giờ, đến tối thì chỉ còn lại một mình cô ở trong căn phòng tối đen như mực qua đêm.
Cô khi đó cực kỳ thiếu cảm giác an toàn, trong lòng giận dỗi nhưng không dám nói với anh, cứ thế nghẹn lại thành bệnh, sốt cao 39 độ. Ban đêm mơ mơ màng màng cô gọi điện thoại cho anh, người nghe máy lại là một cô gái, lúc ấy đầu óc cô rối loạn, Nhiễm Trúc không hề nghĩ ngợi liền cúp máy.
Sau đó cô gọi 120, đến bệnh viện thì đã sốt đến bất tỉnh nhân sự.
Ở bệnh viện truyền nước hai ngày mới đỡ, hai ngày này Lương Mộ Đình chỉ gửi đến một tin nhắn WeChat lạnh băng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play