Lương Mộ Đình vẫn luôn ở vì chính mình tối hôm qua xúc động hối hận, từ sáng sớm đã đứng đợi trước cửa phòng cô .
Nhiễm Trúc mở cửa ra, thực sự bị bóng người cao lớn trước cửa làm giật mình, cô không tự giác chớp mắt. Ánh sáng ban mai hơi hé, hơi thở của anh tràn ngập khoang mũi cô.
"Anh làm gì vậy?" Giọng nói ngái ngủ mang theo sự lười biếng, khàn khàn mềm mại làm tê dại lòng người.
"Em đừng nóng giận." Anh cúi đầu nhìn cô, thái độ thành khẩn, "Hôm qua anh hơi nóng giận quá, xúc động, thực xin lỗi..."
Nhiễm Trúc khẽ "ừ" một tiếng nơi cổ họng, "Em biết, không giận."
Vẻ mặt cô quá mức nhạt nhẽo, Lương Mộ Đình không phân biệt được lời này là thật hay giả.
"Lương Mộ Đình, mấy ngày nay em muốn yên tĩnh một chút, anh cho em chút thời gian được không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT