Anh lại quay sang nhìn Trình Việt, “Mọi người phải thống nhất lời khai, dạo này đừng cố tình tránh Trì Trung Tiểu Uyển, nếu không cô ấy sẽ nghi ngờ. Vẫn nên đến một hai lần nhưng—bất kể ai hỏi đến tôi, tuyệt đối không được lỡ miệng.”
Đây là lời thật lòng của anh, nếu không cũng chẳng nhấn mạnh nhiều lần như vậy, còn đặc biệt dặn dò cẩn thận đến thế.
Mọi người đều nghe ra được Mạnh Hoài Khiêm hoàn toàn không muốn để Trì Sương biết chuyện này. Anh ước gì có thể phong tỏa hết mọi thông tin. Chuyện xảy ra quá đột ngột, anh không muốn cô lo lắng bất an vào lúc này. May mà cô không có ở Kinh thị, nếu không muốn giấu chuyện này cũng chẳng dễ dàng gì.
Dung Khôn ngỡ ngàng, anh biết quá rõ tính cách của mấy người bạn mình. Ban đầu anh còn nghi ngờ thằng nhóc này đang giở chiêu khổ nhục kế—không thể trách anh được, bởi thật lòng mà nói Hoài Khiêm dạo này đúng là có chút điên cuồng, nếu thật sự vì muốn giành lấy sự thương xót của Trì Sương mà dùng đến cách này cũng không phải không có khả năng.
Giờ thấy Mạnh Hoài Khiêm dặn dò nghiêm túc như vậy, chút nghi ngờ kia cũng bị xóa sạch.
Đã định giấu nữ chính thì khổ nhục kế này diễn cho ai xem? Chẳng lẽ diễn cho ba thằng đàn ông bọn anh coi à?
“Tôi biết rồi, cứ yên tâm đi.” Dung Khôn gật đầu, “Cậu đã quyết như vậy thì bọn tôi tuyệt đối không để lộ chuyện này đâu. Lúc nói chuyện với Trì Sương, tôi cũng sẽ cẩn thận hơn. Giờ cô ấy không ở Kinh thị, giấu cô ấy không khó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play