Trước khi Trì Sương bước vào thế giới của anh, Mạnh Hoài Khiêm luôn nghĩ rằng mình là người yêu thích sự yên tĩnh, anh cũng tận hưởng cảm giác cô đơn sau khi kết thúc công việc bận rộn. Quả thật đúng như cô từng nói, anh là một người rất nhàm chán, sở thích giải trí không nhiều, phần lớn thời gian chỉ là tụ tập với vài người bạn để uống rượu và trò chuyện.
Giờ đây khi cô không còn ở Kinh thị, dường như anh cũng rảnh rỗi hơn.
Không cần tan làm rồi chờ cô gọi để đi mua món ăn yêu thích, cũng không cần giúp cô nhận chuyển phát nhanh — kể từ khi cô bật chế độ "Không làm phiền" trên điện thoại, cô thản nhiên điền địa chỉ và số điện thoại của anh cho mọi đơn hàng.
Cô nói rằng trước kia trợ lý của mình luôn xử lý mấy chuyện vặt vãnh này và giờ thì thản nhiên xem anh như một trợ lý cuộc sống của cô.
Có lẽ vì mấy hôm nay cô đã về nhà, số lượng đơn hàng chuyển phát cũng ít đi rõ rệt.
Sự nhàn rỗi như vậy lại khiến người ta cảm thấy trống trải.
Tan làm, anh nhận được một cuộc điện thoại. Anh nghe mà vẻ mặt vẫn bình tĩnh, chỉ nhàn nhạt đáp một tiếng rồi dập máy. Anh không gọi tài xế đến đón mà một mình đi dạo quanh những con đường từng rất quen thuộc. Khi đi ngang qua ngôi trường cũ, anh dừng xe gần đó. Không rõ hôm nay có sự kiện gì mà học sinh tan lớp tự học buổi tối sớm hơn bình thường, từng nhóm mặc đồng phục học sinh nối nhau bước ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT