Xe của Tiểu Lan cũng đỗ ở không xa.
Hôm nay cô ấy có vẻ có tâm sự. Những lần trước khi Bách Doanh còn chưa đi đến cô ấy đã đứng đợi sẵn bên xe rồi, thế mà lần này vẫn còn ngồi thất thần trong ghế lái. Khi Bách Doanh mở cửa xe cô ấy mới giật mình tỉnh lại, vẻ mặt hoang mang vội vàng xin lỗi: “Tổng giám đốc Bách, xin lỗi, xin lỗi ạ.”
“Xin lỗi gì chứ? Nhưng mà sắc mặt cô không ổn lắm, có chuyện gì à?”
Bách Doanh cảm thấy hơi oi nóng, vô thức đưa tay lên, đầu ngón tay chạm phải chiếc khăn lụa liền khựng lại, tiện miệng hỏi: “Có phải cơ thể không thoải mái không?”
Tiểu Lan do dự lắc đầu: “Không có, chắc là tối qua ngủ không ngon thôi.”
Có vài chuyện cô cũng khó nói. Từ sau khi tổng giám đốc Bách yêu cầu cô đi thi bằng lái rồi giao cho cô chiếc xe này, phiền não của cô cũng nhiều lên. Trong lòng cô hiểu rõ, học được nhiều thứ trong xã hội thì càng có lợi cho bản thân nên lúc học lái xe, dù thời tiết có nóng nực đến đâu cô cũng không thấy mệt.
Gần đây em trai cô cứ nhắc mãi chuyện thi bằng lái, ba mẹ dường như cũng có ý định dùng xe vào việc riêng, điều đó khiến cô rất khó xử. Cô rất trân trọng công việc này, không muốn để xảy ra bất kỳ sơ suất nào. Trước đây những yêu cầu của ba mẹ, chỉ cần có thể làm được là cô đều làm, nhưng liên quan đến công việc, cô không muốn thỏa hiệp, dù thế nào cũng không chịu đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play