Tính thời gian, Bách Doanh thế nào cũng không ngờ được rằng hai chữ “đáng tiếc” lại đến với cô sớm như vậy — nhưng chuyện này có quá vô lý không?
Hướng Nhiên vội vàng đứng dậy đi đến bên cô, đưa khăn giấy cho cô, thấy cô ho dữ dội còn định đưa tay vỗ nhẹ lưng cô. Nhưng cúi đầu xuống lại lơ đãng thấy trên gáy trắng mịn bị tóc che khuất của cô có dấu vết hôn tựa tím tựa đỏ.
Anh ta lập tức sững lại, ánh mắt như bị ong chích mà rời đi, tay cũng nhanh chóng thu về, vội vàng quay lại chỗ ngồi, lòng vẫn còn bối rối.
Đồng thời anh ta cũng thấy may mắn vì hôm nay người đến là mình chứ không phải Thẩm Tấn. Bằng không người đó sẽ phải chịu cú sốc lớn đến mức nào? Anh ta không tin Thẩm Tấn có thể bình thản như không khi đối mặt với cảnh tượng này.
“Cô sao thế?”
Đợi đến khi Bách Doanh cuối cùng cũng bình tĩnh lại, nước mắt vì ho sắp chảy ra, cô nhìn Hướng Nhiên đầy oán trách, người sau cẩn thận hỏi.
Bách Doanh thầm nghĩ: Tôi muốn xé nát cái miệng của anh đấy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT