Ngày hôm sau Bách Doanh bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa của Giang Lan. Sau khi mở cửa nghe báo cáo xong cô mới biết thì ra có người mang trang sức mới đến.
Cô uể oải ngồi xuống sofa cúi mắt nhìn chiếc két sắt nhỏ đặt trên bàn trà. Bên trong là một chiếc đồng hồ nữ đính đầy kim cương, xa hoa chói mắt, dĩ nhiên là bút tích của Thẩm Tấn. Trước khi phát đạt anh ta chỉ là một tên nghèo rớt mồng tơi, không gia thế, chỉ dựa vào bản lĩnh mà đi được đến ngày hôm nay. Trong cuộc sống của anh ta có quá nhiều, quá nhiều chuyện được xếp trước tình cảm, cho nên cách giải quyết vấn đề của anh cũng cực kỳ giới hạn.
Thường thì sẽ là một món quà trị giá liên thành, đó chính là tất cả những gì anh ta có thể cho.
Trên đời này dĩ nhiên có rất nhiều người thích kiểu cách này hơn, Bách Doanh cũng không ngoại lệ. Chỉ là Thẩm Tấn có lẽ không biết, mấy chữ "biết đủ là hạnh phúc" sở dĩ quý giá là vì người làm được thực sự quá ít. Anh không làm được, người khác tự nhiên cũng khó làm được.
Anh ta từng có lần trong lúc vô cùng vui vẻ đã nói với cô: "Lúc kiếm được thùng vàng đầu tiên, cả đêm anh không ngủ nổi, khi đó ước mơ của anh là kiếm được mười vạn, đối với anh khi ấy đó đúng là một con số trên trời."
Kiếm được mười vạn lại muốn năm mươi vạn, một triệu rồi mười triệu, một trăm triệu.
Dục vọng không có điểm dừng, được voi đòi tiên mới là bản tính con người.
Cô cũng vậy.
Bách Doanh thuận tay đeo chiếc đồng hồ vào cổ tay, trọng lượng khá nặng khiến tay cô hơi trĩu xuống. Cô chợt nhận ra một chuyện — Thẩm Tấn căn bản không hề muốn cô rời xa anh ta.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play