"Do em quá ngu ngốc mà thôi."
Bách Doanh cố gắng lấy lại tinh thần: "Khi anh tìm được em, em mới phát hiện ra anh ấy đã lừa em. Nghĩ kỹ lại thì có lời nói dối nào là hoàn hảo tuyệt đối đâu? Là do em không biết nhìn người, là do em suốt ngày chỉ biết chìm đắm trong thế giới của riêng mình nên mới không kịp nhận ra con người thật của anh ấy"
Thẩm Tấn nhận ra sự rối loạn trong lòng cô.
Khi cô khuấy cà phê, động tác nhanh hơn hẳn thường ngày đến mức cà phê bắn cả lên mu bàn tay trắng trẻo của cô.
Anh đưa tay ngăn động tác đó lại, rút khăn giấy ra kéo tay cô qua, nhẹ nhàng lau sạch chất lỏng màu nâu sẫm trên tay cô: "Trong thương trường chẳng có ai là người tốt cả. Cho dù Tưởng Mặc Thành còn trẻ và nông nổi nhưng cũng không thiếu tâm cơ và thủ đoạn."
Đến khi trên mu bàn tay cô không còn chút dấu vết nào anh mới buông tay ra, vò tờ khăn giấy đã nhuốm màu cà phê thành cục ném vào gạt tàn trên bàn.
"Nếu anh ta đã muốn lừa em thì sao em có thể nhìn thấu? Ba năm trước, khi từ nước ngoài về tiếp quản một công ty sắp phá sản, người phụ trách khi ấy là cháu ruột của ông nội anh ta. Nhà họ Tưởng là doanh nghiệp gia tộc, anh ta và con trai của ông chú kia cũng lớn lên cùng nhau, tình cảm chẳng phải nông cạn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT