Bách Doanh vốn dĩ chẳng hề xem lời anh là thật, giả vờ như không nghe thấy cúi đầu chăm chú ngắm đóa ngọc lan trắng trong tay.
Tưởng Mặc Thành nhấc chân bước vào nhà, lúc quay lại trong tay đã có thêm một chiếc giỏ tre nhỏ, anh đưa cho cô, hất cằm ra hiệu:
“Loài hoa này nở không được lâu, trong nhà cũng chẳng ai ngắm, em muốn hái bao nhiêu thì hái.”
Anh nói cũng là sự thật, đoán chừng hoa trên cây này cùng lắm chỉ còn nở thêm hai ngày là tàn, phải đợi đến năm sau mới lại nở tiếp.
Nhưng dù sao đây cũng là nhà người khác, Bách Doanh ngập ngừng hỏi:
“Thật sự được sao?”
Tưởng Mặc Thành cười:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT