Hôm qua, Lục Húc xem như đã nổi tiếng một chút trên Douyin.
Đoạn video chụp lén kia đã vượt hơn hai mươi triệu lượt phát, rất nhiều người vừa mở Douyin lên đã thấy mặt anh. Số người tham gia tìm kiếm "cậu em Douyin" ngày càng nhiều, nhưng suốt cả đêm vẫn không tìm được gì.
Phần lớn cư dân mạng vốn chỉ hóng hớt cho vui, mấy ngày sau có khi cũng sẽ quên mất "nam thần gây rung động" này.
Nhưng ai ngờ thế giới lại nhỏ đến vậy, chỉ tùy tiện lướt Weibo thôi cũng có thể lại thấy gương mặt cậu em tàu điện ngầm.

Bài đăng của nhà tạo hình nhanh chóng lọt top Weibo nhờ lượt chia sẻ, bình luận và lượt thích tăng vọt.
Mà khi cư dân mạng thảo luận còn tiện tay thêm tag #cậu_em_tàu_điện_ngầm#, chẳng bao lâu sau, tên của Lục Húc đã lơ lửng ở cuối bảng hot search.
Một đám người canh chừng xin info Weibo của anh, nhưng ngoài thầy Hoa đăng bài, không ai khác biết thêm gì về cậu em tàu điện ngầm này.

Càng tìm không được, mọi người càng cảm thấy thần bí, mà càng thần bí lại càng khiến người ta tò mò.

【@Tính Cảm Loli Mã Đại Cước: @Tiểu Hoa lão sư V, xin thầy thương tình chỉ cho chúng em con đường sáng, làm sao mới tìm được cậu em đây, em thèm quá trời luôn!】

Cũng có cư dân mạng lý trí hơn cho rằng đây chỉ là một màn dựng sẵn, nên lập tức online vạch trần:

【@chuối_ngươi_cái_không_na_na: Cái này chắc chắn là chiêu trò lăng xê. Đầu tiên mua quảng cáo trên Douyin gây sốt, sau đó nhân cơ hội debut luôn. Kịch bản kiểu này tôi thấy quá nhiều rồi, chẳng có gì mới mẻ cả!】

Nhưng phần lớn cư dân mạng thấy vậy cũng chẳng buồn để ý:

【@kỵ_lừa_truy_thái_dương: Cậu em đẹp trai thế này mà ra mắt thì là tích đức cho nhân gian rồi đó, tôi tiếp tục ngồi chờ info đây, ngao ô ~~】

Thầy Hoa sau khi đăng Weibo thì bận bịu đi làm việc khác, hoàn toàn không ngờ chỉ ba tấm ảnh cũng đủ đưa lên top hot search mà chẳng cần đội ngũ truyền thông nào.

Cư dân mạng đợi mãi cũng không thấy thầy Hoa phản hồi, bèn tự mở chế độ thám tử:

【@Holmes_trụ_Weibo: Nếu tôi nhớ không nhầm, Tiểu Hoa lão sư là nhà tạo hình ký hợp đồng với Diệu Ngoan Giải Trí. Trước đây Tô Mộ Bạch và Dư Mạn Mạn từng hợp tác với cô ấy, họ đều là nghệ sĩ của Diệu Ngoan Giải Trí. Tổng hợp các chi tiết, tôi suy đoán hợp lý rằng cậu em tàu điện ngầm cũng là nghệ sĩ của Diệu Ngoan Giải Trí.】

【@miêu_nam_bắc: Trời đất, tôi vừa tra Diệu Ngoan Giải Trí thì thấy toàn đại lão không đó, chẳng lẽ cậu em là sư đệ nhỏ của Tô Tô và Mạn Mạn?】

【@hài_tử_đều_sinh: @Tiểu Hoa lão sư V @Diệu Ngoan Giải Trí V, rốt cuộc có phải không vậy, online chờ hồi âm đây!】

...

Weibo của Diệu Ngoan Giải Trí luôn do Bạch Trạch quản lý, dù gì anh cũng là người đại diện duy nhất của cả công ty.

Nhưng lúc này, anh căn bản không có tâm trí để ý Weibo, vì tất cả sự tập trung đều dành cho buổi ghi hình tiếp theo của Lục Húc.

Hai người đến địa điểm ghi hình lúc 8 giờ sáng, mới phát hiện các công ty khác đã tích cực hơn họ rất nhiều.

Đài truyền hình Đông Thành dù sao cũng là một trong những đài lớn nhất nước, chương trình 《Thần Tượng Ra Đời》 lại do Phạm Tăng đạo diễn, chỉ cần nghĩ thôi cũng biết rating sẽ không tệ.

Trong thời đại giải trí này, vô số người trẻ tuổi mang theo mộng tưởng, hy vọng tìm được sân khấu riêng của cuộc đời mình tại đây.

Rất nhiều thực tập sinh còn rất trẻ, nhưng thời gian luyện tập đã kéo dài năm sáu năm, thậm chí lâu hơn.

Cơ hội lần này đối với họ mà nói thật sự rất khó có được, nên ai nấy đều dốc hết sức để mong tỏa sáng từ giữa một trăm thực tập sinh khác. Chỉ cần nắm bắt được cơ hội debut, tương lai sáng lạn sẽ mở ra.

Một trăm người tham gia ghi hình đều là những gương mặt được tiến cử từ khắp nơi trên cả nước.

Quy mô công ty khác nhau, trình độ thực tập sinh cũng chênh lệch lớn.

Có rất nhiều người hoàn toàn mới, ký hợp đồng chưa lâu, đến cả tài khoản Weibo cá nhân cũng chưa lập.
Cũng có không ít người từng debut trong các nhóm nhạc nhỏ, có chút danh tiếng trên mạng.
Ngoài ra còn có ba người từng ra mắt với nhóm nhạc nam, vì nhiều lý do khác nhau mà lần này lại quay lại bắt đầu từ đầu.

Trường quay lắp đặt hơn mười mấy máy quay, không biết khi nào sẽ lia đến ai.

Ai cũng vì vị trí của mình mà cố gắng, vừa quan sát người khác vừa nỗ lực giữ gìn vóc dáng, mong chờ có thể được xuất hiện trên màn ảnh.

Lục Húc tới cũng không phải quá sớm, Bạch Trạch vẫn luôn theo sát bên cạnh anh.

Nhân viên công tác đưa cho mọi người những con số để bốc thăm. Lục Húc tiện tay rút một tờ, liếc nhìn ——
Ồ, số 4.

"Trùng hợp ghê, số may mắn của tôi."
Không ít người ở Hoa Quốc cảm thấy âm "tứ" (4) nghe không may mắn, nhưng hiển nhiên Lục Húc chẳng mấy bận tâm.

"Chút nữa sẽ tiến hành đánh giá xếp hạng lần đầu tiên, Lục Húc cậu thuộc tổ 4 lên sân khấu..."
Nhân viên công tác vừa dặn dò, Lục Húc đã ngoan ngoãn im lặng lắng nghe. Gương mặt nghiêng tuấn tú dịu dàng, khiến người ta không khỏi sinh thiện cảm. Thấy vậy, nhân viên công tác càng kiên nhẫn giải thích tỉ mỉ, còn không quên nhắc riêng:
"Bình thường thì màn hình của lớp A sẽ có nhiều thời lượng hơn các lớp khác..."

Toàn bộ đều là tân binh, có thêm một chút thời gian lên hình cũng đồng nghĩa với cơ hội được yêu thích nhiều hơn.
Người có nhan sắc như Lục Húc, chỉ cần lên hình thôi là có thể thu hút khối lượng fan không nhỏ.

"Cảm ơn anh."
Lục Húc lễ phép cảm ơn, còn trong lòng nghĩ gì thì không ai đoán được.

Phòng ghi hình chính là nơi ghi hình trực tiếp, Bạch Trạch với tư cách là người đại diện chỉ có thể ngồi ở khu khán giả bên kia để xem màn thể hiện của anh.

Dù sao cũng là nghệ sĩ mà mình đã ký hợp đồng, Bạch Trạch cảm thấy mình cũng nên cổ vũ đôi chút:
"Không cần áp lực quá, cứ thể hiện đúng như bình thường là được."

Lục Húc ngoan ngoãn gật đầu:
"Vâng, Bạch tổng."

Bạch Trạch và Phạm Tăng cũng coi như bạn cũ. Sau khi sắp xếp cho Lục Húc xong, anh liền đi chào hỏi Phạm Tăng.
Lúc này trong phòng ghi hình đã có mấy người đại diện khác, trong đó có một người là "người quen cũ" của Bạch Trạch.

"Tôi còn tưởng năm nay Bạch tổng sẽ không tham gia tuyển tú, ai ngờ lại âm thầm ký thêm tân binh."
Người đàn ông vừa nói vừa đẩy kính mắt lên, trong giọng nói không giấu nổi chút cảm xúc kỳ quái.

Đó là Lý Hải Siêu, trong giới ai cũng gọi hắn là "Hải ca".
Là người đại diện vàng của Tân Đô Giải Trí, từng nâng đỡ không ít minh tinh nổi tiếng, được xưng tụng là người đại diện số một của giới giải trí —— tất nhiên, đó là trước khi Bạch Trạch xuất hiện.

Lúc đầu, Diệu Ngoan Giải Trí chỉ là một công ty nhỏ vô danh, không ai buồn để ý.
Nhưng ai ngờ chỉ sau vài năm ngắn ngủi, Diệu Ngoan đã cho ra đời hai siêu sao hạng nhất: thị đế Tô Mộ Bạch và ca hậu Dư Mạn Mạn.
Nhờ vậy, Diệu Ngoan cũng nhanh chóng trở thành một trong những công ty quản lý hàng đầu.

Cùng lúc đó, Bạch Trạch - người đại diện của Tô Mộ Bạch và Dư Mạn Mạn - cũng dần bước vào ánh đèn sân khấu.
Nhiều người cảm thán rằng Diệu Ngoan đúng là "kho báu", đến mức ngay cả người đại diện của họ cũng có thể debut nếu muốn.

Dù Bạch Trạch không có ý định trở thành nghệ sĩ, anh vẫn có một lượng lớn fan nhan sắc trong giới.
Ngày nay, nhắc đến người đại diện số một, người ta nghĩ ngay đến Bạch Trạch.
Lý Hải Siêu cũng vì thế mà bị lu mờ.

Anh ta tất nhiên không cam lòng, luôn muốn lấy lại danh tiếng. Nhưng nhiều năm qua dù dẫn dắt không ít nghệ sĩ, anh ta vẫn không thể tạo ra được ai vượt qua Tô Mộ Bạch hay Dư Mạn Mạn.

Vốn đang ôm cục tức trong lòng, nay nghe tin Bạch Trạch dẫn tân binh đi thi tuyển tú, tâm trạng của Lý Hải Siêu bỗng khá lên không ít.

"Nghe nói nghệ sĩ bên anh luyện tập chưa lâu nhỉ?"
Lý Hải Siêu cười cười, ánh mắt đầy vẻ đắc ý:
"Nhưng mà không sao, Tống Triết nhà tôi có kinh nghiệm sân khấu rất phong phú. Lát nữa tôi sẽ nhắc cậu ấy để ý, giúp đỡ nghệ sĩ nhà anh nhiều hơn."

Tống Triết là thực tập sinh mà Lý Hải Siêu phát hiện từ ba năm trước.
Không chỉ đẹp trai mà còn giỏi cả vũ đạo lẫn thanh nhạc.
Lần này mang Tống Triết đi thi, Lý Hải Siêu đã chuẩn bị sẵn tinh thần để cậu ấy debut ở vị trí trung tâm.

Mà đúng lúc Bạch Trạch lại chọn một tân binh còn là "trang giấy trắng" đi thi, chẳng khác nào tự đâm đầu vào chỗ chết.

Một người thì bị loại ngay vòng đầu, một người thì debut ở vị trí trung tâm, chỉ nghĩ thôi đã khiến Lý Hải Siêu thấy hả hê.

Bạch Trạch không ngốc, đương nhiên hiểu rõ ẩn ý trong lời hắn.

Anh chỉ cười nhạt, đáp một tiếng:
"Ờ."

Lý Hải Siêu như đấm vào bông, nghẹn ngào khó chịu.
Đang định tiếp tục nói, thì Phạm Tăng phá đám:

"Tống Triết đúng là không tệ, nhưng Lục Húc nhà người ta cũng không kém đâu.
Năm nào chẳng có hắc mã, ai biết được năm nay tân binh quái vật lại là ai?"

Nghe vậy, Lý Hải Siêu cảm thấy chướng tai nhưng cũng không dám đắc tội với Phạm Tăng, đành cười gượng:
"Phạm ca nói đúng, biết đâu nghệ sĩ của Bạch tổng lại thực sự là con ngựa ô."

Phi!

Một nghệ sĩ nhỏ vô danh, chưa từng được đào tạo bài bản, đến tham gia chương trình tuyển chọn tài năng này chẳng khác nào trò cười.

Lý Hải Siêu thầm mắng trong lòng, rồi nghe thấy Phạm Tăng nói với máy quay: "Máy số 2, quay cận cảnh Lục Húc, xem cậu ta chọn thế nào."

Tập đầu tiên của chương trình sẽ là vòng đánh giá xếp lớp. Trước khi huấn luyện viên lên sân khấu, các thí sinh cần tự đánh giá và chọn lớp cho mình.

Tổ sản xuất chương trình thiết kế các lớp A, B, C, D và F.
Lớp A là cấp cao nhất, các lớp sau đó lần lượt giảm dần.

Ban đầu, thí sinh sẽ căn cứ theo công ty quản lý của mình và năng lực cá nhân để chọn chỗ ngồi. Sau đó, huấn luyện viên sẽ dựa vào phần trình diễn của từng người để đánh giá lại, có thể sẽ có thí sinh được nâng hạng hoặc hạ hạng — đây cũng là một điểm nhấn của chương trình.

Ai cũng muốn vào lớp A, nhưng phải xét thực lực của mình trước đã.
Nếu vừa mới bắt đầu đã chọn lớp A mà sau đó bị huấn luyện viên giáng cấp, nghĩ thôi cũng thấy mất mặt.

Số báo danh càng nhỏ thì càng có lợi thế trong việc chọn lớp. Lục Húc bốc được số 4, xem như khá may mắn.

Khi ba nhóm đầu tiên vào trường quay, Lục Húc vẫn yên lặng chờ ở hậu trường.
Phần lớn thí sinh đều đi theo nhóm, thấy anh đứng một mình, lại là gương mặt lạ nên không ít người tò mò.

Những ai có thể tham gia cuộc thi này đều có ngoại hình không tệ. Dù đứng giữa một đám trai đẹp, Lục Húc vẫn nổi bật với khí chất riêng.

Không ít người lén quan sát anh, cũng có vài người tính tình cởi mở bắt chuyện:
"Chào cậu, tớ tên Từ Nhạc Nhạc, thí sinh của Khai Tâm Giải Trí."

Lục Húc quay đầu lại, thấy một cậu trai da trắng, cười tươi với hai má lúm đồng tiền mờ nhạt, trông rất đáng yêu.

"Chào cậu, tớ là Lục Húc, thí sinh của Diệu Ngoan Giải Trí."

!!!

"Trời ơi, Diệu Ngoan Giải Trí á?" Từ Nhạc Nhạc ngạc nhiên thốt lên, không kìm được hỏi thêm, "Có phải Diệu Ngoan Giải Trí nơi anh Mộ Bạch và nữ thần Mạn Mạn đang trực thuộc không?"

Lục Húc gật đầu: "Đúng vậy."

Những người xung quanh nghe thấy xuất thân của Lục Húc đều hơi sững lại, áp lực trong lòng cũng vô thức tăng thêm vài phần.

Chà, đã đẹp trai, lại còn cùng công ty với Tô Mộ Bạch và Dư Mạn Mạn.
Nghĩ đến đây, ai cũng đoán chắc chắn người đại diện của anh là Bạch Trạch rồi.

Chưa ra mắt đã có Bạch Trạch dẫn dắt, còn có hậu thuẫn sáng chói như Tô Mộ Bạch và Dư Mạn Mạn, chẳng phải Lục Húc là "con ông cháu cha" mạnh nhất cuộc thi này sao?

Mỗi người một suy nghĩ: có người ngưỡng mộ vận may của anh, có người ngầm coi anh là đối thủ đáng gờm.

Không lâu sau, nhân viên chương trình thông báo Lục Húc chuẩn bị tự đánh giá xếp lớp.

Khi Lục Húc bước vào phòng phát sóng, ba nhóm trước đã chọn xong vị trí.

Không biết vì cẩn trọng hay vì lý do gì khác, cả ba nhóm đều chọn lớp B.
Cũng vì vậy, lớp A trống trơn trở nên cực kỳ nổi bật.

Khi Lục Húc lên sân khấu, hầu như ai cũng nghĩ anh sẽ chọn lớp A.
Các thí sinh ngồi ở lớp B cũng xôn xao bàn tán, có người còn không kìm được hét lên:

"Oa, cậu em này đẹp trai quá trời!"

"Cậu ấy chắc chắn chọn lớp A rồi, điều kiện thế kia cơ mà."

"Đúng đúng, lớp A thơm thật đấy."

Không nói đến điều kiện cá nhân, chỉ cần trở thành người đầu tiên ngồi vào lớp A đã đủ để gây chú ý rồi.

Sau khi tự giới thiệu ngắn gọn, Lục Húc bước về phía khu vực chọn lớp.
Ngay lúc mọi người đều nghĩ anh sẽ đi về phía lớp A, thì anh lại không chút do dự rẽ sang khu F, ung dung tìm chỗ ngồi.

Trong đầu mọi người lúc này chỉ còn toàn dấu chấm hỏi ——

Có nhầm không vậy, chuyện gì đây?!

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play