"Bắt đầu lại, từng chút một"

Đêm hôm đó, sau khi Peanut được Faker đưa về, nhóm fan nhỏ kia như bùng nổ. Vừa ra khỏi quán cafe, cô nàng admin group chat "Mỹ Đế top1 LCK" đã nhanh chóng gửi loạt ảnh chụp được vào nhóm kín.

[Group chat: ‘Mỹ Đế top1 LCK]

🍑Peachie: GỬI ẢNH GẤP!!!
🍵Somi: Đã có hàng nèee 😭
🍑Peachie: Ôi trời ơi thật sự là họ ngồi chung kìa!!! Nhìn Đậu ngồi chống cằm nhìn Faker kìaaa
🎮Aholic: ĐỪNG NÓI VẬY TÔI KHÔNG CHỊU NỔI 😭😭😭
🍵Somi: Khoan còn nữa! Tao thấy lúc ra về, Faker còn đi chậm chậm đợi Peanut đi cùng á!!

Một loạt hình ảnh được spam lên:
Một tấm Peanut chống cằm cười nhìn Faker.
Một tấm hai người cùng đứng dậy rời quán, bước cạnh nhau dưới ánh đèn đường.

Không phải là hành động thân mật phô trương. Chỉ đơn giản là sự yên tĩnh và ăn ý đến mức khiến ai nhìn vào cũng phải mềm lòng.

🍑Peachie: Mấy bà... tụi mình chụp xa vậy mà cũng thấy ánh mắt họ nhìn nhau đó... 
🎮Aholic: Hồi hộp quá... Họ vẫn còn thân lắm hả?
🍵Somi: Có khi nào... KHÔNG PHẢI chỉ là bạn bè không... 👀

Cả nhóm chat như muốn nổ tung. Không ai nói ra rõ ràng, nhưng ai cũng cảm nhận được —
Giữa Peanut và Faker, có một mối liên kết chưa từng đứt đoạn.

Chỉ vài tiếng sau, mạng xã hội bắt đầu rộn ràng. Tấm ảnh Peanut và Faker ngồi trong quán cafe — được chỉnh sáng, phóng to — bắt đầu lan truyền với tốc độ chóng mặt.

Hashtag #Peanut_Faker_Reunion nhanh chóng leo lên Top 10 trending. Trên Twitter, dưới các diễn đàn game, khắp nơi đều là những chủ đề tương tự:

@loverkek: Họ ngồi chung đó, đúng là họ đó! Mình cảm động muốn khóc mất. A trở về rồi, còn B thì vẫn ở đó chờ.

@gggqueen: Một sự yên bình không thể bắt chước. Không PR, không phô trương, chỉ đơn giản là ở bên nhau. Đỉnh thực sự.

@whydontyou: Tôi nghĩ... hai người họ vẫn còn quan trọng với nhau lắm. Không cần show, chỉ cần ánh mắt thôi đủ hiểu rồi.

Ngay cả những fan không ship trước đây cũng phải thừa nhận: Khoảnh khắc ấy, đẹp một cách lặng lẽ đến nghẹn lòng.

Vài ngày sau, mọi chuyện tạm lắng xuống.

Peanut bắt đầu quay lại với cuộc sống bình thường — và livestream đều đặn hơn. Mỗi tối, vào khoảng 8 giờ, cậu bật live: đôi lúc chỉ trò chuyện cùng fan, đôi lúc lại chơi game. Phong cách của cậu vẫn như cũ — hoà đồng, vui vẻ, thỉnh thoảng lém lỉnh trêu chọc fan.

"Anh em mình comeback rồi đây~~," Peanut cười tít mắt, mở đầu buổi stream đầu tiên sau vụ "gây bão" kia.
"Giờ thì, ai muốn đánh rank cùng mình nào?"

Lượng người xem lập tức tăng vọt. Chat box tràn ngập tin nhắn chào đón, emoticon vẫy tay, tim, và cả những lời chúc mừng ngập tràn:

"Fightingggg!"
"Thích cậu quá đi mất!"
"Cuối cùng cũng được thấy cậu mỗi ngày rồi 🥺"

Peanut cười, ánh mắt cong cong. Cậu mở client Liên Minh Huyền Thoại, chọn chế độ xếp hạng.
"Đi nào. Hôm nay mục tiêu: 5 trận thắng liên tiếp."

Vừa vào game chưa đầy năm phút, cậu đã bất ngờ. Một cái tên quen thuộc hiện lên trong bảng thành viên đội.

Peanut nghiêng đầu, cười khẽ: "Ồ, là cậu ấy à?"

Không khó để fan nhận ra — đó là một người bạn cũ, từng là đồng đội của cậu năm xưa. Ván game diễn ra cực kỳ vui vẻ. Họ vừa đánh vừa trêu chọc nhau, không ngớt tiếng cười.

Thỉnh thoảng, A còn chủ động gõ chat ingame:

Peanut: " Đừng feed nha!! Anh còn đang live đó =))"
Đồng đội cũ: "Anh này được nước làm tới nhỉ!!!"

Cả phòng chat fan cũng cười ầm lên.

Những buổi stream kế tiếp, tình cờ hoặc cố ý, Peanut lại gặp thêm nhiều gương mặt quen thuộc.

Có người là đồng đội cũ. Có người là đàn anh ngày xưa từng đấu tập chung. Có cả mấy streamer trẻ mới vào nghề, từng thần tượng cậu.

Mỗi lần như vậy, buổi stream lại tràn ngập tiếng cười.

A không hề tỏ ra xa cách. Cậu nói chuyện tự nhiên, đôi lúc còn kéo người ta vào voice chat cùng trò chuyện.

"Ê, em vẫn gà như ngày nào ha," đàn anh trêu.

Peanut cười toe toét: "Không dám đâu, em bây giờ trưởng thành rồi!!"

Không khí khi ấy vừa náo nhiệt, vừa ấm áp đến lạ.

Tối muộn hôm đó, sau một trận thắng ngọt ngào, Peanut tắt client game, ngồi dựa vào ghế, nhìn màn hình chat đang nhảy số liên tục. Ánh đèn ấm áp trong phòng phản chiếu lên khuôn mặt cậu, khiến từng đường nét càng thêm dịu dàng.

Cậu bật cười, khẽ nói: "Thật ra... lúc mới giải ngũ về, mình cũng hơi sợ."

Cậu chống cằm, ánh mắt thoáng chút trầm tư. "Sợ mình đã lỡ nhịp với thế giới. Sợ mọi người quên mình mất. Sợ cả việc... không còn ai chờ đợi."

Màn hình im lặng một lúc. Rồi một loạt tin nhắn tràn ngập:

"Không đâu anh ơi 😭"
"Chúng mình luôn ở đây!"
"Đậu thần comeback đỉnh quá, tự hào lắm."

Peanut cười nhẹ. Cậu ngước mắt, giọng nói mang theo chút ấm áp khẽ khàng: "Nhưng bây giờ thì mình biết rồi. Vẫn có rất nhiều người ở đây, vẫn có người... không rời đi."

Một khoảnh khắc lặng im. Trái tim A cũng yên bình đến lạ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play