Chương 7: Áo khoác da chồn 02
Tác giả: Mộc Sanh 
Editor: YingYing
Ngày đầu tiên Cảnh Thư Đan đến nhà cổ họ Cảnh, đã trò chuyện với Phương Hạ cả buổi, đại khái nắm được trình độ của học viên quá tuổi này – một kẻ ngoại đạo hoàn toàn. Những kiến thức về huyền thuật mà cậu biết, một phần là từ tiểu thuyết tạp đàm mà ra, kiến thức nông cạn nửa thật nửa giả; phần còn lại là do tai nghe mắt thấy từ sư phụ đạo sĩ của cậu, những thứ đó thì đúng là kiến thức thực tế, chỉ là vị thiếu gia này trước đây căn bản không tin vào chuyện ma quỷ, tự nhiên không thể dụng tâm ghi nhớ, kết quả biết một nửa không biết một nửa, còn không bằng không biết gì! Loại người trong bình có chút nước này, lại cứ thích lắc lư đã vậy còn vốn thuộc loại khó dạy, thêm tính cách của Phương Hạ cũng không phải là người an phận nghe lời, càng khó dạy hơn.
Lão phu nhân Cảnh thật sự ném cho anh ta một vấn đề nan giải không nhỏ.
Nhưng thiên phú của cái vấn đề nan giải này, lại vô cùng kinh người.
Lão phu nhân Cảnh tốn bao tâm tư, vất vả lắm mới đưa được người thừa kế nhà họ Cảnh về, tự nhiên không thể là hạng người tầm thường. Người thừa kế nhà họ Cảnh, yêu cầu ít nhất phải có năng lực trấn giữ con lệ quỷ ngàn năm Phù Cẩn này. Trước khi Phương Hạ trở về, người có năng lực huyền thuật lợi hại nhất trong nhà họ Cảnh, phải kể đến lão phu nhân Cảnh Văn Thu và gia chủ hiện tại Cảnh Trọng Chí. Cảnh Văn Thu tuổi đã cao, không trấn giữ Phù Cẩn được bao lâu nữa, khi toàn tộc trên dưới không tìm ra được người trẻ tuổi thích hợp để trấn giữ, Cảnh Trọng Chí đã từng đề nghị thử một lần. Đúng vậy, Cảnh Trọng Chí đã từng thử trấn giữ Phù Cẩn. Anh ta nhớ rõ Cảnh Trọng Chí lúc đó kết khế vô cùng miễn cưỡng, sau khi thành công kiên trì chưa được một tháng, cơ thể đã suy yếu đến mức sắp chết, bất đắc dĩ, mới phải trả Phù Cẩn lại cho Cảnh Văn Thu. Người muốn thừa kế nhà họ Cảnh không đủ năng lực thì cố tranh cũng chỉ có mất mạng, tấm gương gần ngay trước mắt là Cảnh Trọng Chí. Cũng chính vì lẽ đó, việc Phương Hạ, đứa con riêng này trở thành người thừa kế nhà họ Cảnh, người nhà họ Cảnh bao gồm cả gia chủ hiện tại Cảnh Trọng Chí, không một ai lên tiếng phản đối, dù trong lòng họ có không vui đến đâu.
Sáng sớm hôm đó, Cảnh Thư Đan nhận được tin Phương Hạ kết khế thành công, trước khi đến nhà cổ đã dự đoán về thiên phú của Phương Hạ. Anh ta đã cố gắng ước tính cao nhất có thể, không ngờ vẫn đánh giá thấp. Phương Hạ có mắt âm dương , điều này anh ta không bất ngờ, các đời gia chủ nhà họ Cảnh cơ bản đều sở hữu đôi mắt này, đó là một biểu hiện của năng lực thiên phú, giống như Cảnh Văn Thu và Cảnh Trọng Chí. Nhưng, Phương Hạ có thể nghe hiểu tiếng quỷ, điều này tuyệt đối vượt quá sức tưởng tượng của Cảnh Thư Đan. Nhìn khắp giới huyền thuật, số người có mắt âm dương đã cực kỳ ít, người có thể nghe hiểu tiếng quỷ, lại càng hiếm hoi. Người anh ta quen biết, cũng chỉ có người thừa kế Cố gia, Cố Dần, có năng lực này. Nếu không phải Phương Hạ thuận miệng nói ra, anh ta căn bản sẽ không hỏi về phương diện này.
Tư chất huyền thuật của Phương Hạ cực kỳ tốt, nhưng dù tư chất tốt đến đâu, vị Phương Hạ thiếu gia này vẫn là một kẻ ngoại đạo cần phải dạy từ đầu. Thư phòng do Cảnh Văn Thu sắp xếp, bên trong cơ bản đều là sách liên quan đến huyền học, từ dễ đến khó, đầy đủ mọi thứ. Cảnh Thư Đan dựa vào tình hình của Phương Hạ, chọn ra mấy quyển dễ hiểu, bảo cậu xem trước, chỗ nào không hiểu anh ta sẽ giải thích thêm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play