Ngu Thời Dã Nhanh chóng hồi phủ, nửa đường sấm sét nổ vang trời, không lâu sau nước mưa liền lách tách rơi xuống, y phục của hắn bị xối ướt hơn một nửa mà hắn cũng chẳng thèm quản, chỉ mãi nghĩ đến tình huống trong trận săn bắn mùa thu năm ngoái ở rừng rậm Tây Sơn.
Ngày ấy đất sụt núi lở, cũng là một ngày giông tố đan xen giống như hôm nay, một tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên, Ngu Thời Dã cùng Hứa Kiến Trúc ngoài ý muốn bị nhốt ở trong vách đá, ai có thể ngờ rằng Vĩnh An Quận chúa có thể nhẹ nhàng nói ra hai chữ “Đánh chết” thế mà lại ôm đầu ngồi xổm xuống.
Lúc ấy bốn phía tối tăm như mực, Ngu Thời Dã cũng thấy không rõ bộ dáng của nàng khi đó, chỉ có thể nghe thấy tiếng khóc nức nở cùng hơi thở đang phát run của nàng trong không gian nhỏ hẹp yên tĩnh.
Thật sự vô cùng đáng thương.
Ngu Thời Dã xuống ngựa, sải từng bước lớn tiến vào tiểu viện dưới ánh mắt quan tâm của nha hoàn, hắn vội vàng đẩy cửa phòng ra, bên trong chỉ thắp hai ngọn nến nhưng lại không thấy bóng dáng của Hứa Kiến Trúc đâu, chỉ có tiếng nước nhỏ bé yếu ớt vọng ra từ trong phòng tắm.
Hắn nhấc chân, hai ba bước liền tiến đến trước phòng tắm, “Kẽo kẹt” một tiếng, vừa lỗ mãng vừa trực tiếp đẩy cửa ra…
Một nữ tử trần truồng, cả người ướt đẫm đang đứng trong thùng tắm, hẳn là vừa tắm xong, đang định đứng dậy đi lấy khăn trên giá, bọt nước trong suốt lách tách chảy xuống từ trên người nàng, tóc dài ướt sũng dán trước ngực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play