Vào tháng Năm, mùa hạ đáng sợ, trời nóng như thiêu như đốt, tiếng ve trong bụi cây cũng khàn khàn mệt mỏi.
Trên đường rước dâu về, Ngu Thời Dã chê đoàn người đi quá chậm nên đã một mình phi ngựa vội vã đến Linh Châu khi trời mới tờ mờ sáng. Hắn nhảy xuống ngựa, ném dây cương cho thị vệ rồi đập vòng cửa.
Gã sai vặt phụ trách giữ cửa dụi mắt mở cửa, vừa thấy người liền tỉnh táo hẳn, đứng nghiêm trang hét to: “Công tử!”
Ngu Thời Dã cũng giật mình: “…” 
Ngu Thời Dã liếc gã sai vặt một cái, hơi chần chừ một chút rồi mới gật đầu, nhấc chân bước vào sân, chưa đi được bao xa đã thấy các nha hoàn đều đang nghiêm túc quét lá, tưới hoa dọc lối đi nhỏ, ai nấy đều đứng thẳng tắp, chẳng giống phong thái nhàn tản thường ngày, ngay cả đi đường cũng xếp thành hàng.
Ngay khi đôi ủng dài của Ngu Thời Dã bước lên con đường nhỏ, các nha hoàn liền đồng loạt cúi mình hành lễ với hắn.
Một con đường quen thuộc đến như vậy mà hắn lại có cảm giác như đang bước vào cảnh tượng vạn quân chú mục, quân lâm thiên hạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play