Buổi chiều, cửa thư phòng đóng chặt, có thị vệ canh gác bên ngoài.
Giờ ngọ đã qua, thời tiết vẫn chẳng ấm lên chút nào, mây dày che khuất mặt trời, bầu trời Nghiêu Nam u ám nặng nề. Không lâu sau, mưa phùn bắt đầu rơi, sương trắng giăng đầy, gió lạnh luồn thẳng vào cổ áo và tay áo, khiến cái lạnh càng thêm thấu xương.
Ngu Cẩm quấn kín người trong áo lông cáo, cả người bọc kín mít, hai tay cầm hộp đồ ăn, đỏ ửng vì lạnh. Nàng vừa định giơ tay đẩy cửa thì bị một thị vệ ngăn lại.
Thị vệ kia vẻ mặt khó xử, ấp úng nói: “Vương phi, Vương gia đang có chính sự cần xử lý, e là lúc này không tiện gặp người.”
Ngu Cẩm mím môi tỏ vẻ tủi thân, nói: “Vương gia chưa ăn được bao nhiêu cơm trưa, ngươi đưa điểm tâm này vào cho người được không?”
“Dạ! Được, được ạ!” Thị vệ vội vàng nhận lấy hộp đồ ăn, quay người mang vào trong.
Ngu Cẩm thừa dịp cửa mở rồi khép lại, hé đầu nhìn vào, chỉ thấy người đang ngồi trước bàn, vùi đầu vào công vụ quân sự, vẻ mặt vô cùng lãnh đạm. Nghe thấy động tĩnh, hắn cũng chẳng buồn ngẩng đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play