Ngu Cẩm kiễng mũi khẽ ngửi, mùi rượu nồng nặc thoảng qua, nàng nghiêng đầu liếc mắt nhìn Thẩm Khước, ánh mắt nàng rõ ràng ngờ vực, người say luôn miệng nói mình chưa say.
Nàng vẫn định sai người mang canh giải rượu đến thì cổ tay đã bị hắn nâng lên, môi bất chợt bị áp xuống, đầu lưỡi vừa bá đạo vừa quen thuộc tiến vào, còn cố tình dây dưa một vòng. Khi rời đi, giữa môi răng vang lên âm thanh “Chụt” vừa rõ ràng vừa ngứa ngáy.
Ngu Cẩm mê man ngẩng đầu, chỉ thấy Thẩm Khước cúi mắt hỏi khẽ: “Ta có uống rượu không?”
Nàng phản ứng chậm nửa nhịp, khẽ cử động vòm miệng, đúng là… Không có mùi rượu gì thật.
Sao có thể chứ? Ngày lành tháng tốt như hôm nay, dù có là vương hầu hoàng thân cũng chẳng thể tránh khỏi việc bị chuốc không ít, ngay cả a huynh của nàng hôm cưới cũng phải miễn cưỡng tiếp rượu mới thoát thân.
Thẩm Khước như nhìn thấu nghi hoặc trong lòng nàng, đáp: “Ừ, Bạch thúc lục tìm trong kho ra một chiếc hồ rượu âm dương.”
Ngu Cẩm bừng tỉnh, mừng rỡ nói: “Bạch thúc đúng là chu đáo! Sớm biết vậy, khi a huynh thành thân ta cũng nên chuẩn bị sẵn một chiếc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT