Tiếng kèn trống tưng bừng rộn rã, Ngu Cẩm dưới ánh mắt đầy chê bai của Ngu Thời Dã bèn khẽ chạm tay lên khóe môi, thấy không có gì khác thường mới nhẹ lòng. Đúng lúc đó, tiếng hô lớn của hỉ nương “Tân lang đón tân nương lên kiệu!” vang lên, nàng vén tà váy dài, bước từng bước uyển chuyển đến trước kiệu hoa.
Thẩm Khước đã xuống ngựa, đưa tay ra đợi.
Ngu Cẩm thẹn thùng đặt tay vào lòng bàn tay hắn, lập tức bị nắm chặt, nhưng lại mãi chẳng thấy có hành động gì tiếp theo.
Thẩm Khước chăm chú nhìn tân nương trong bộ hỷ phục đỏ thẫm, ánh mắt dần mờ đi, không biết đang nghĩ gì, chỉ nhìn trân trân vào bàn tay mềm mại trong tay mình.
Thân là Nam Kỳ Vương, tất nhiên chẳng ai dám giục, bầu không khí nhất thời đông cứng.
Cuối cùng, thấy giờ lành sắp đến, hỉ nương đành gượng cười lên tiếng: “Vương… Vương gia, nên đỡ Vương phi lên kiệu rồi ạ.”
Thẩm Khước như vừa tỉnh mộng, liếc nhìn chiếc quạt thêu trong tay, siết nhẹ tay: “Ừ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT