Sau khi nếm qua món nem rán tề thái hôm ấy, bụng dạ của Tạ Kỳ ấm áp dễ chịu, đến độ đêm đó hắn ngủ ngon liền một mạch, một đêm dài không mộng mị. 
Sáng hôm sau, hắn bị đánh thức bởi tiếng mưa mỗi lúc một nặng hạt bên ngoài. Hắn chống cửa sổ lên nhìn, mưa rơi khá lớn, tiếng mưa tí tách không ngừng trên mái hiên, hai thư đồng của hắn: Nghiên Thư và Thu Hào, cùng vài gia nhân khác đang ngồi dưới hiên ngắm mưa, họ thi nhau đưa tay hứng nước mưa, ngươi giội ta, ta giội ngươi, cười đùa không ngớt. 
Hắn cứ thế, qua ô cửa sổ chạm trổ mở hờ, lẳng lặng nhìn đám gia nhân vui đùa cùng mưa.
Cơn mưa này kéo dài đến tận trưa vẫn chưa dứt, khắp nơi đều ướt sũng, gió cũng se lạnh. Tạ Kỳ đọc sách suốt nửa ngày, lại luyện thêm mấy chục tờ chữ lớn, tiện tay làm nốt thơ văn và sách luận mà các tiến sĩ để lại, rồi ngẩng đầu nhìn mưa rơi mãi không ngừng, bỗng cảm thấy vô cùng nhàn rỗi. 
Hắn khoác thêm một chiếc áo lụa trắng, thảnh thơi bước ra ngoài hành lang, đưa mắt nhìn ra xa. 
Phía xa, nương của hắn đã sai gia nhân dùng vải che mưa phủ lên lán trại, lại nấu một nồi canh gừng mật ong thật to để các hòa thượng đang tụng kinh trong lán trại uống, tiếng tụng kinh hòa vào tiếng mưa, mùi đàn hương quyện với bụi trần, lại trở nên phiêu diêu thoát tục. 
Gần đó, mấy gia nhân tạp dịch chuyên quét dọn trong viện của hắn cũng đã khoác áo tơi, đội mũ rộng vành, thay guốc gỗ, đang cầm những cây sào tre dài, từng chút một dọn sạch máng xối bị lá rụng làm nghẹt mà tràn ra hành lang. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play