Năm nay thời tiết thật lạ, mưa xuân ở Biện Kinh cứ kéo dài mãi không dứt, từ khi bắt đầu đến giờ vẫn chưa ngừng.
Con đường nhỏ ở hẻm Dương Liễu Đông không thể đi lại được, chỉ cần bước chân xuống đã lún sâu vào bùn đất. Thấy vậy, các hộ dân trong hẻm, người có tiền góp tiền, người có sức góp sức, tổng cộng quyên được ba quan tiền. Bọn họ mua từ ngoài thành bảy, tám gánh đá sông dẹt,cẩn thận rải lên khắp mặt đường, nhờ vậy mà mới không phải sống giữa vũng bùn lầy.
Đã ba ngày Thẩm Tế không ghé thư cục Lan Tâm, vốn dĩ vì a tỷ đã nhận công việc của Tạ gia nên cậu cũng không có ý định đến đó. Sáng nay, chợt nghe thấy tiếng hô hào náo nhiệt từ bên ngoài, cậu đẩy cổng viện ra nhìn, mới biết người trong hẻm đang nện đá lát đường.
Cố nhị ca và Cố thúc là hai người dẫn đầu. Hai cha con họ đều cao lớn vạm vỡ, làn da ngăm đen, đứng dưới mưa gần như chẳng phân biệt được ai với ai. Cố thúc đặt từng phiến đá sông xuống đất ẩm ướt, còn Cố nhị ca thì dứt khoát cởi trần, vác trên vai cây cọc gỗ to được buộc chắc chắn bằng mấy sợi dây gai thô ráp, hòa theo tiếng hô nhịp nhàng của cha mà nện xuống đất.
Từng phiến đá cứ thế được nện chặt xuống lớp đất bùn đã thấm đẫm nước mưa.
Không biết có phải Thẩm Tế quá nhạy cảm hay không, nhưng đoạn đường trước cửa nhà Thẩm gia và Cố gia được Cố nhị ca nện rất rắn chắc và cẩn thận, ngay cả đá lát cũng nhiều hơn hẳn những chỗ khác. Cố nhị ca còn cố ý chọn vài phiến đá hình vuông có kích thước tương đương, xếp ngay ngắn trước cửa Thẩm gia, trông như đã lát sẵn một con đường đá.
Lý thẩm càu nhàu vài câu tỏ ý không hài lòng, nhưng Thẩm Miểu cũng đã góp một trăm văn tiền, hơn nữa người bỏ công không phải là nam nhân tên Lý Khiêu Tử của bà ta, bởi vậy chỉ có thể âm thầm than thở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT