Không gian trong phòng bệnh trong nhà rất lớn, đầy đủ tiện nghi, nhưng lại lạnh lẽo đến ngột ngạt. Bên ngoài cửa sổ, những tia nắng sáng sớm chiếu vào, nhưng bên trong lại chỉ có bóng tối của sự căng thẳng. Mùi thuốc sát trùng hòa với không khí tĩnh lặng, khiến Chu Hạo cảm thấy nghẹt thở.
Anh bước vào phòng, ánh mắt không giấu được sự khó chịu, nhưng không có sự sợ hãi như hồi anh còn trẻ. Ông nội nằm trên giường bệnh, gương mặt nhăn nheo, tóc bạc trắng, nhưng đôi mắt vẫn sắc bén, không chút dấu hiệu của tuổi tác, như thể đang nhìn thẳng vào anh. Cái nhìn ấy khiến anh không khỏi cảm thấy chói mắt, như thể mọi thứ trong căn phòng đều bị thu hút vào ánh mắt đó.
Bên cạnh ông là ba của Chu Hạo, người đàn ông im lặng ngồi bên giường, ánh mắt buồn bã. Ông biết rằng chuyện này không thể tránh khỏi, nhưng vẫn không muốn đối diện với sự thật.
“Con đến rồi à?” giọng ông nội vẫn trầm nhưng mạnh mẽ, như thể không có gì thay đổi trong con người ấy.
Chu Hạo đứng yên, không đáp lại ngay lập tức. Anh nhìn thẳng vào mắt ông, cảm giác bực bội trong lòng dâng lên.
“Ông muốn gì nữa?” Cuối cùng, anh không thể kìm nén được nữa, giọng điệu cứng rắn, mạnh mẽ. "Ông gọi tôi về đây để làm gì? Để tôi làm công cụ cho cái gia đình này sao? Để ông tiếp tục bóp nghẹt tôi như những năm qua?"
Ông nội nhìn anh, đôi mắt vẫn sắc bén, nhưng nét mặt có vẻ yếu đuối đi vì bệnh tật. Dù vậy, trong giọng nói của ông, vẫn có sự cứng rắn không thể phủ nhận: "Con vẫn không hiểu sao? Đây là trách nhiệm của con. Gia đình này đã cho con tất cả, nuôi dưỡng con từ bé. Con không thể quay lưng lại với nó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play