Khuya muộn, chiếc xe của Chu Hạo chầm chậm di chuyển trên con đường vắng lặng. Đêm đã về, những ánh đèn đường hắt xuống những vệt sáng yếu ớt trên mặt đường, tạo thành những bóng đen dài kéo theo xe. Trong xe chỉ còn lại tiếng động cơ êm ái và không khí im lặng dày đặc.
Dạ Minh ngồi yên lặng bên cạnh, ánh mắt hơi mệt mỏi, đôi tay đan lại nhau, nhưng không thể giấu được nỗi bực bội trong lòng. Cậu không hề muốn Chu Hạo đưa mình về, dù cậu nói thế nào, dù cố gắng tỏ ra không vui thì cuối cùng vẫn có một sự quan tâm thừa thãi mà cậu không thể phủ nhận.
Chu Hạo liếc nhìn cậu từ vô lăng, ánh mắt anh vẫn không rời khỏi con đường phía trước. Giọng anh, dù có chút mệt mỏi nhưng vẫn kiên định, không cho phép bất cứ sự từ chối nào.
“Tiểu Dạ, anh đưa em về. Dù em có bảo đón taxi hay đi bộ, anh cũng sẽ đưa em về.”
Dạ Minh liếc nhìn anh, rồi lại quay sang nhìn cửa kính xe, không nói gì. Cậu biết rõ anh sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu, nhưng dù sao, trong lòng lại có chút cảm giác khó tả, không chỉ là bực tức mà còn là một sự dịu dàng mơ hồ.
Cậu thở dài, gắt gỏng một chút: “Anh đã nghe em nói chưa? Cứ đón taxi về cũng được, đừng làm phiền nữa.”
Chu Hạo vẫn không để ý đến lời nói của cậu. Anh chỉ im lặng lái xe, không nôn nóng, cũng không tức giận. Trong lòng anh, việc đưa cậu về không phải là chuyện phiền phức. Ngược lại, anh càng cảm thấy an tâm khi biết cậu đã về đến nhà một cách an toàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play