Từ Mặc Hoài đứng cách Tô Yến một khoảng khá xa, hắn nổi giận đùng đùng bước về phía nàng vài bước nhưng sau đó lại dừng lại ngay lập tức.
Hắn không thể diễn tả được cảm xúc của mình lúc này. Khi nghe thấy tiếng gào khóc của một hài tử, hắn cũng nhìn thoáng qua thì thấy một nữ nhân cúi đầu, mái tóc che khuất hơn phân nửa khuôn mặt. Trong chốc lát, hắn còn tưởng rằng mình nhìn nhầm, sau một khoảnh khắc không thể tin nổi đó, lửa giận bùng lên cuốn trôi lý trí của hắn. Vào giây phút đó, hắn gần như muốn xông tới trước mặt mọi người mà nắm lấy khuôn mặt người nữ nhân kia để xem nàng có phải là nữ nhân tàn nhẫn đã đùa giỡn hắn hay không.
Người kia là cơ thiếp của Lý Sính và còn đang ôm một hài tử. Từ Mặc Hoài thà rằng đó chỉ là do mình nhìn nhầm người.
Một khi rời khỏi quân doanh, những nữ nhân này sẽ phải làm nô làm tỳ suốt đời.
So với những nữ nhân khác có vẻ hoảng loạn hoặc là bi thương, tuyệt vọng thì nàng chỉ cúi đầu thật thấp, bả vai hơi co rúm lại. Trông nàng giống như đang cố tình giảm thiểu sự tồn tại của mình để không bị người khác chú ý nhưng nàng lại không biết rằng điều đó chỉ càng khiến người ta khó mà bỏ qua nàng.
Ngốc nghếch như vậy nhưng lại quá quen thuộc.
Từ Mặc Hoài nhìn chằm chằm vào bóng lưng nàng đang đi xa dần, giống như bản thân cũng bị xé thành hàng nghìn mảnh. Một phần đang kêu gào muốn giết chết nàng, một phần khác thì lại mềm lòng muốn hắn quên đi người này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT