Kinh Triệu thành rốt cuộc rộng lớn và tráng lệ đến mức nào, Chung Kỳ Vân căn bản không nhìn thấy rõ, cũng chẳng có cơ hội để nhìn. Bởi vì theo quy định giam giữ tội phạm, xe chở tù không được tiến vào nội thành, tránh làm ô uế bộ mặt kinh thành. Đừng nói là đi chung với người, ngay cả súc vật kéo xe như ngựa cũng không được vào. Cậu chỉ có thể men theo tường thành, bị đưa thẳng tới đại lao thuộc Hình Bộ ở sườn tây thành.
Người xưa đối xử với tội phạm đúng là chẳng lưu lại chút tình cảm nào. Dù là từ phương diện nào nhìn vào, cũng đều như muốn công khai nói với dân chúng rằng kẻ phạm tội thậm chí còn không bằng súc sinh...
Chung Kỳ Vân thầm cảm thán, đã là phạm nhân, thì ngay cả thể diện cuối cùng cũng không giữ nổi.
Kinh Triệu thành rất rộng, mà người đi lại ở ngoại thành lại chẳng bao nhiêu. Tuy xe tù xuất phát từ cổng phía tây, nhưng cũng phải đi một đoạn khá lâu mới đến được đại lao Hình Bộ.
Đại lao của Hình Bộ có cấp bậc cao hơn nhiều so với nơi đó ở Thục Châu, chuyên giam giữ các trọng phạm trong thiên hạ. Thậm chí bên trong còn có không ít cựu đại thần từng một thời quyền khuynh triều dã.
Canh phòng nghiêm ngặt, kỷ luật như thép, trong phạm vi rộng lớn của ngục giam này, cứ hai ba bước lại có một thị vệ vẻ mặt nghiêm trang đứng gác, lưng thẳng tắp, không ai dám tụm năm tụm ba nói chuyện.
So với địa lao Thục Châu phòng thủ lỏng lẻo, nơi đây chẳng khác nào quân doanh.
Ngay cả Tạ Vấn Uyên, nhân vật trọng yếu của Hình Bộ, cũng phải xuất trình lệnh bài, sau khi xác minh không sai mới được phép đi vào.
Mà nơi này, trạm kiểm tra cũng không chỉ có một.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play