Chung Kỳ Vân nói ra lời kia không tính là khách sáo, nhưng người đến vốn không có ý tốt, cậu tự nhiên cũng không cần khách sáo làm gì.
Người kia tuy nhìn qua có dáng vẻ công tử nhà giàu, miệng gọi Hồ Ninh Uẩn là "chứa nhi muội muội" vô cùng thân thiết, nhưng giọng nói lại không giống người Giang Nam, trái lại nghe như đến từ vùng Lô Châu, trong lòng Chung Kỳ Vân liền đánh giá, người này hẳn không phải người nhà họ Hồ.
Chung Kỳ Vân nghĩ hôm nay đến Hồ phủ, những người mình gặp ai cũng giữ trên mặt ba phần ý cười, cho dù không biết lai lịch đối phương, cũng sẽ nể mặt Hồ Nham Chương mà nhẫn nhịn đôi chút, tóm lại đều là khách khí hòa nhã. Như nhóm người Ôn Tuần Dương, Thẩm Am, Cù Tiêu đều như vậy. Dù gì đây cũng là đệ nhất hào môn, lại là phủ đệ của Hồ Nham Chương, là khách đến nhà người khác, không ai lại không biết điều đến mức gây chuyện thị phi trong nhà người ta.
Nhưng người này, nhìn thế nào cũng thấy là cố ý, là một người ngoài lại dám vào đúng ngày sinh nhật của bảo bối nữ nhi nhà Hồ Nham Chương mà đến kiếm chuyện với cậu...
Nghĩ thế nào cũng biết phía sau người này hẳn phải có chỗ dựa lớn, trong nhà tất nhiên là có thế lực đủ để sánh vai với Hồ gia, vì thế mới dám ngang ngược không kiêng nể gì.
Nếu là người Lô Châu...
Chung Kỳ Vân chợt nhớ ban ngày Ôn Tuần Dương và Thẩm Am từng nhắc đến một vị công tử, chính là tiểu thiếu gia Trương Chẩm Phong của Trương gia, một trong năm đại thế gia ở Lô Châu, gia tộc vốn nhiều đời bất hòa với Hồ phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT