“Mê tâm hồn à?” Tạ Vấn Uyên bật cười, liếc mắt nhìn Chung Kỳ Vân một cái, “Ta thật sự chưa từng nghĩ tới, Chung huynh đối với ta lại ôm giữ tâm tư yểu điệu như nữ nhi.”
Chung Kỳ Vân sững ra: “Ai ai, cái đó, tôi không có ý đó……”
Chỉ là lời còn chưa nói xong, Tạ Vấn Uyên đã lại mở miệng: “Nói đi, từ bảy tháng quen biết đến nay, ngươi năm lần bảy lượt nói những lời như thế với ta, là có ý gì? Ngươi muốn ta có cảm tưởng thế nào? Ta muốn lấy mạng ngươi, ngươi lại vội vàng dán đến, nếu nói là đối với ta vô tình…… Hiện tại ta thật sự không dễ tin như vậy.”
Thật ra Chung Kỳ Vân nói thì đương nhiên sẽ không thật sự làm, chỉ là người này từ lúc quen biết tới giờ, lời nói ra liền không có then cửa miệng, ngày trước y lười để ý, cứ để người kia nói bậy, nhưng không có nghĩa là Tạ Vấn Uyên y nguyện ý tiếp tục nghe mãi.
Thấy Chung Kỳ Vân ngây người tại chỗ, Tạ Vấn Uyên lại nói thêm: “Chung huynh, nói đi, ta thấy qua không ít nữ tử, cũng ít có ai nói lời âu yếm dai dẳng được như ngươi.”
Lời âu yếm dai dẳng?
Bốn chữ này khiến toàn thân Chung Kỳ Vân giật nảy lên một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play