Thành Hàng Châu là thành lớn nhất vùng Giang Nam, chỗ hẹp nhất cũng rộng hơn hai mươi dặm, dân cư gần cả triệu người, bất kể ngày hay đêm, đầu đường cuối ngõ lúc nào cũng người qua kẻ lại tấp nập.
Chung Kỳ Vân nghĩ, nơi như vậy, nếu không phải cố tình tìm, thì xác suất gặp được Tạ Vấn Uyên gần như bằng không.
Mà cậu đương nhiên cũng không có khả năng cố ý đi tìm Tạ Vấn Uyên để chạm mặt.
Để tránh chạm mặt với Hồ Ninh Hiện, Chung Kỳ Vân đợi đến khi mấy công tử kia rời đi rồi mới cầm mấy bọc quần áo được gói kỹ từ cửa hàng ra sau một bước rời đi.
Trời lúc này đã ngả trưa, không sớm cũng không muộn. Chung Kỳ Vân vừa mới từ biển trở về, mấy ngày tới cũng khá nhàn rỗi, mà sáng nay lại chưa ăn gì, giờ đúng lúc đang đói bụng nên liền ngồi xuống một quán ven đường, gọi hai bát hoành thánh.
Chủ quán hoành thánh là một ông lão tóc bạc hoa râm, sau khi nấu xong hai bát hoành thánh cho Chung Kỳ Vân thì chẳng còn khách nào khác, ông bèn đơn giản ngồi xuống một bên, châm thuốc, rót một chén rượu rồi thong thả nhấp từng ngụm nhỏ.
Cuối thu, ánh mặt trời nhẹ nhàng chiếu xuống, vậy mà lại mang theo một cảm giác thư thái và dễ chịu hiếm có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play