Thông báo này được phát ở khắp thành phố và gửi qua tin nhắn đến từng người dân. Ngay cả nhóm Ôn Xu ở vùng ngoại ô cũng nghe thấy rõ.
Nghe xong, Ôn Xu không kìm được cảm giác sợ hãi. Dù cô không phải người gốc ở thế giới này, nhưng đang sống trong thảm họa không thể kiểm soát – làm sao mà không sợ cho được?
So với hiện tại, nhân loại trước đây giống như những bông hoa trong nhà kính – yếu ớt, hoàn toàn không có khả năng chống đỡ.
Bùi Dữ dù đang làm việc gì cũng luôn để ý đến Tiểu Miêu. Trong mắt anh, rõ ràng một giây trước Tiểu Miêu còn ngoan ngoãn nằm cạnh chơi đồ chơi mèo, giây sau đã dựng hết lông lên, trốn ngay vào lòng anh như tìm kiếm sự bảo vệ.
Giống như thật sự hiểu được nội dung phát thanh vậy.
Giống hệt một đứa trẻ ba, bốn tuổi.
Bùi Dữ lập tức đặt điện thoại xuống, bế Tiểu Miêu lên hôn một cái, cười tủm tỉm:
“Giống một bông bồ công anh nhỏ xù lông luôn rồi.”
“Meo~”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT