Một giờ sau, Isaac bế Tiểu Ngư đang mềm nhũn như bánh cá lên, bàn tay vỗ nhẹ vào mặt cô: “Nghỉ ngơi đủ chưa, Tiểu Ngư? Chúng ta phải đi thôi.”
Tái Cộng buộc Asmon ở cửa hốc cây, ngáp một cái rồi trở về phòng thu dọn đồ đạc. Khi mặt trời dần xuống núi, Ngu Lí nghe thấy bên dưới khoảng đất trống vang lên những tiếng rơi nhẹ nhàng uyển chuyển và tiếng ủng đi lại.
Hóa ra các thành viên đội Isaac không phải không ở đây mà là ban ngày đều nghỉ ngơi trên cây.
Thật giống như những con mèo lớn vậy.
Ngu Lí dựa vào ngực Isaac, buồn bã nhận ra — khi cô xuống hốc cây, những Lính gác với ngũ quan nhạy bén trên cây chắc chắn đều đã phát hiện ra cô! Nhưng xuất phát từ một loại bản tính tàn nhẫn lạnh lùng của loài mèo, họ lạnh lùng nhìn cô rời đi, cũng mặc kệ cô bị Asmon áp đảo làm nhục ở lối vào.
Danh tiếng nơi tập hợp của những kẻ tâm thần quả không sai.
Ngu Lí giãy giụa một chút nhưng không thể thoát khỏi vòng tay Isaac, cô nằm im hỏi: “Các anh muốn đưa tôi đi đâu?”
Ngón tay Isaac khẽ vuốt sợi tóc cô, nhìn Ngu Lí khó chịu nhíu mày: “Tò mò à? Đi theo chúng tôi rồi sẽ biết.”
Mười phút sau, Ngu Lí bị bắt đi theo đội Isaac xuất phát.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play