- Vậy anh muốn thế nào?

Tôi ngả người về phía sau nhưng ánh mắt vẫn dõi theo gương mặt của Lục Dực, gương mặt này của anh thật sự khiến người ta cảm thấy dễ chịu mà.

- Mạnh Minh Kiều là chị em của tôi, tôi đâu thể cứ thế mà mặc kệ cô ấy được.

Mắt Lục Dực hơi cong lại, rồi nhìn tôi một cách sắc bén.

- Chúng ta đều là những quân sư tình yêu, mục đích không phải là giúp bọn họ đến với nhau à? Chỉ cần họ thành đôi thì nhiệm vụ đã hoàn thành, sau này cũng sẽ không còn nhiều chuyện phiền phức chẳng phải vậy sao?

Nói thì đúng là vậy.

Tôi lấy máy tính bảng ra ngay trước mặt Lục Dực, mở ứng dụng ghi chú lên và bắt đầu hỏi:

- Vậy chúng ta làm một cuộc điều tra sơ bộ nhé.

Anh hơi ngẩn người hỏi:

- Điều tra sơ bộ gì?   

Tôi nhìn chằm chằm vào anh, đôi mày cũng hơi cong lên:

- Anh phải thề trước, nói là trong nửa tiếng tới  không được nói dối. 

Lục Dục có chút không hiểu, nhưng vẫn dùng đôi mắt phượng nhìn tôi rồi nói:

- Tôi, Lục Dực thề rằng trong vòng nửa tiếng tới nếu có nói dối nửa lời thì…

Anh ngừng một chút, khóe miệng cong lên:

- Thì …sẽ bị liệt dương.

Tôi nghe xong suýt bị sắc nước miếng.

- Thế nào, đã đủ độc chưa?

- Đủ rồi đủ rồi.

Chưa ai lại thề độc như anh đâu.

Tôi không vòng vo nữa mà đi thẳng vào vấn đề:

- Anh và cậu ấy quen nhau từ nhỏ vậy Từ Cảnh Thước từ tiểu học đến giờ đã yêu bao nhiêu lần, và vì lý do gì mới chia tay? 

Lục Dực sững sờ một lát:

- Thật sự điều tra à?

- Anh phải nói thật, không biết thì bảo không biết nhưng không được cố tình giấu giếm.

Tôi cảnh cáo anh.

- Được thôi.

Thế là Lục Dực nhanh chóng chấp nhận cuộc điều tra của tôi về người anh em của anh:

- Nó chưa yêu ai bao giờ.

- Chưa yêu ai sao?

Tôi nhíu mày:

- Vậy còn những mối quan hệ mập mờ thì sao?

- Hồi cấp ba, nó có mập mờ với một cô gái lớp nghệ thuật, thường xuyên mượn vở ghi chép cho cô ta, chắc là có chút tình cảm với cô gái đó.

Tôi hỏi tiếp:

- Rồi sao nữa?

Lục Dực để lộ dáng vẻ mặt trêu chọc:

- Sao đó cô gái đó thi đỗ vào Học Viện Điện Ảnh lại bảo với nó chỉ coi thằng nhóc đấy là bạn thôi, còn rằng sau này sẽ vào ngành giải trí nên phải tự kiềm chế bản thân không được yêu đương.  

- Vậy coi cậu ấy như gia sư cho kỳ thi tốt nghiệp à?

Tôi cũng ngẩn ra, cô gái này sao mà thông minh thế.

Lục Dực cười:

- Cũng đáng đời nó thôi, người ta sinh nhật mà nó lại tặng hai mươi bộ đề thi có chọn lọc làm quà.

- …

Xong rồi, đây đúng là một quả bom hẹn giờ lớn, sau này mà ở bên nhau chắc chắn sẽ cãi nhau vì quà tặng vào dịp lễ lạc mất.

Chắc là do tôi để lộ vẻ mặt quá rõ nên Lục Dực còn an ủi:

- Không sao đâu, bây giờ chắc nó đã thay đổi rồi.

Thôi được rồi cứ điền vào trước đã.

Tôi tiếp tục hỏi thăm khá nhiều câu hỏi khác, bao gồm liệu Từ Cảnh Thước có đang mập mờ với ai khác không, sở thích hay những thói quen xấu gì đó.- bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Vì hạnh phúc của người chị em, tôi liếc nhìn xung quanh rồi khẽ tiến lại gần và thấp giọng hỏi mấy câu hơi tế nhị. 

Lục Dực nhìn tôi một cách bất đắc dĩ, khẽ cười:

- Này bạn học Trang, có những câu hỏi quá riêng tư nếu tôi biết thì có phải là quá kỳ lạ không?

- Tôi chỉ hỏi đại thôi mà biết đâu anh lại biết thì sao?

Tôi vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh:

- Không biết thì tôi.

Hỏi đến đây cũng kha khá rồi.

Nhưng lúc này Lục Dực nói:

- Bạn học Trang, có phải tôi cũng nên làm một cuộc điều tra cho người anh em của mình không nhỉ? 

Đáp lại công bằng là lẽ đương nhiên.

- Oke anh cứ hỏi đi.

Lục Dực lên tiếng:

- Vậy cậu phải thề trước đã.  

Thật là…cha nội này học cũng nhanh phết nhỉ.

Tôi mỉm cười nhìn vào mắt Lục Dực và nói:

- Nếu trong nửa tiếng tới tôi nói dối nửa lời thì…

- Bạn trai tương lai của tôi sẽ bị liệt dương.

Ai mà chẳng biết học lỏm chứ.

Lục Dực ngừng lại một lúc rồi mới cười hỏi:

- Bạn trai tương lai…còn bây giờ thì sao?

- Hiện tại không có.

- Ồ….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play