Khi nhận được lời mời kết bạn, tôi hơi ngớ người một lát vì nhìn thấy đoạn tin nhắn chờ là “Lục Dực, lớp Kỹ Thuật Phần Mềm 1” và cứ nghĩ đó là một đàn em khóa dưới nào đó.

Dạo gần đây câu lạc bộ của chúng tôi đang tuyển thêm thành viên mới, nên không ít sinh viên năm nhất đã kết bạn với tôi.

Sau khi chấp nhận lời mời, đối phương lập tức gửi cho tôi hai tin nhắn:

“Tôi là anh em tốt của đối tượng mập mờ của bạn thân cậu, cũng là quân sư của cậu ấy. Thương lượng một chút nhé, cậu đừng bày ra mấy trò kỳ lạ nữa, thằng ranh đó sắp bị các cậu dắt thành cún rồi.”

“Chúng ta tạm đình chiến có được không?”

Ồ…  

Tôi có một người chị em xinh đẹp với thân hình phải gọi là hót hòn họt tên là Mạnh Minh Kiều, giống như hoa khôi của khoa tiếng Anh bên cạnh vậy.

Tôi và cô ấy quen biết từ nhỏ, hai gia đình lại là bạn bè thân thiết nên sau khi thi tốt nghiệp xong, với điểm số khá tương đồng nên chúng tôi đã đăng ký học cùng một trường.

Đừng tưởng cô ấy có vẻ ngoài khiến đàn ông mê mẩn mà nghĩ cô ấy nhiều kinh nghiệm, thực chất cô ấy lại chưa từng yêu đương lần nào.

Gần đây, cô ấy bắt đầu có chút rung động và để ý đến anh chàng hotboy nổi tiếng của trường chúng tôi tên Từ Cảnh Thước. 

Hai người bọn họ đang tiến triển rất nhanh.

Thế nhưng…

Một Mạnh Minh Kiều chỉ có vẻ ngoài xinh xắn và một tâm hồn mong manh lại không biết cách “dắt” đàn ông, với sự tiến triển giữa cô ấy và Từ Cảnh Thước hiện tại hoàn toàn nhờ vào tôi ở sau đưa ra chiến lược.

Tôi đã từng gặp Từ Cảnh Thước ở trường, cậu ấy đúng là một người đẹp trai và cũng có một đám fan nữ là thật, nhưng khi đọc tin nhắn giữa cậu ấy và Mạnh Minh Kiều, ngay lập tức tôi nhận ra anh chàng này là một “hải vương*” chính hiệu.

(Chú thích: một từ lóng dùng để chỉ những người đàn ông rất giỏi trong việc tán tỉnh và có khả năng thu hút nhiều người cùng một lúc, thường là theo kiểu chơi đùa tình cảm không có ý định tiến xa trong một mối quan hệ.)- bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Cậu ấy thật sự rất giỏi trong việc “dụ mồi”, mới chỉ một thời gian ngắn mà nhỏ bạn thân tôi đã gần như “mê đắm” cậu ấy rồi.

Sau đó dưới sự dẫn dắt của tôi, mối quan hệ của hai người họ mới dần trở nên cân bằng hơn.

Vậy là anh chàng đó cũng có quân sư sao?

Tôi đi một vòng ở tầng ba của căng tin, nhưng không tìm thấy ai giống như Lục Dực định cúi đầu nhắn tin cho anh thì bỗng nhiên từ phía sau có người tiến lại gần và cúi đầu thì thầm vào tai tôi:

- Tôi ở đây.

Giọng nói vừa trầm ấm vừa mang chút lười biếng. ( app TYT - tytnovel )

Tôi quay người sang phải thì người đó lại từ bên trái đi đến trước mắt tôi.

Khi nhìn thẳng vào người đó, tôi khá ngạc nhiên trước một gương mặt quá khác biệt so với những người xung quanh.

- Cậu là Lục Dực sao?

Đối phương cao khoảng 1m85, gu ăn mặc không tệ, tóc đen trên cổ đeo một sợi dây chuyền bạc.

Anh nhận ra tôi:

- Chào cậu, Trang Dĩ Phi.

Chúng tôi ngồi ở một chỗ gần cửa sổ đối diện nhau, tôi chăm chú nhìn anh một hồi lâu mà vẫn không hiểu sao mọi người đều bảo Từ Cảnh Thước là hotboy của trường mà anh bạn này lại chẳng hề được nhắc đến.

Tôi khoanh tay trước ngực, cảnh giác đối nhìn đối phương hỏi:

- Người anh em của cậu nửa đêm còn ghi âm hát ru ngủ cho nhỏ bạn tôi là anh dạy cậu ấy sao?

Với chiêu này mà cô bạn ngốc Mạnh Minh Kiều chẳng những không thể ngủ được mà còn bị cậu ấy “câu” đến mức đầu óc mụ mị theo luôn. 

Lục Dực cũng nhìn tôi với vẻ mắt không kém phần điềm tĩnh:

- Là cậu dạy chị em mình vào dịp Thất Tịch đặt cho người anh em tôi một bó hoa bạch tuyết sơn, rồi bảo nó rằng ý nghĩa của hoa là “Tuyết Sơn chứng kiến tình bạn của đôi ta” sao?

- Thằng ranh đó lần đầu được nhận hoa, khi nhìn thấy bó hoa đó nó còn định đặt vé máy bay đến để tỏ tình luôn đấy, nhưng kết quả là người chị em của cậu lại nói là tình bạn khiến nó chết lặng luôn.  

Lúc đó Thất Tịch đang là kỳ nghỉ hè nên hoa đã được gửi thẳng đến nhà của Từ Cảnh Thước.

Tôi hoài nghi những gì Lục Dực nói:

- Lần đầu cậu ấy được nhận hoa á?

Đùa sao?

- Địa chỉ nhà cậu ấy không phải là địa chỉ kho buôn, nếu cậu ấy không cho địa chỉ thì người khác muốn gửi cũng chẳng có cơ hội.

Đúng là vậy mà. 

Lục Dực nói tiếp:

- Cậu đừng làm khó nó nữa, cũng đừng làm khó tôi…cứ hai giờ sáng nó lại chạy qua phòng rồi lôi tôi khỏi giường chỉ để phân tích xem bài đăng lúc nửa đêm của bạn thân cậu.

- …Cậu ấy hai giờ sáng chạy sang phòng anh hả? Trước đây cậu ấy từng cứu anh hay bạn cùng phòng anh sao?

Lục Dực:

- Hồi nhỏ bị đuối nước là nó cứu tôi, còn về bạn cùng phòng…cuối kỳ hay nhờ nó kéo điểm lên như vậy cũng tính là cứu đúng không?

Không thể cãi được, thật sự là ân nhân cứu mạng rồi.

Lục Dực chắp tay lại làm động tác như đang cầu xin tôi.

- Bạn học Trang à, chúng ta đình chiến đi, tôi thật sự không thể chịu đựng nổi thằng ranh đó nữa, cái loại suốt ngày yêu đương đến chết đi sống lại này. 

Cặp mắt đào hoa của anh cong lên như thể đang phóng ra điện. 

Hỏng rồi, anh đúng là gu của tôi!   

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play