Diệp Trường Sinh mơ màng tỉnh giấc, trong cơn mê man lại thấy chính mình một thân một mình bị ném vào giữa sa mạc.
Ánh nắng độc địa treo lơ lửng trên đỉnh đầu, như thể mọi tia sáng trên thế giới này đều dồn hết lên người hắn, tàn nhẫn bốc sạch chút hơi nước cuối cùng trong cơ thể.
Không khí sau một thời gian dài bị ánh mặt trời nung nấu bắt đầu méo mó, tầm nhìn mờ mịt chỉ toàn một màu vàng của cát bụi. Đừng nói là ốc đảo, ngay cả một gốc cây xanh cũng chẳng thấy đâu.
Diệp Trường Sinh cảm giác cả người như đang bốc khói.
Hắn gắng nuốt một ngụm nước bọt để làm dịu cổ họng khô rát, nhưng vô ích.
Thân thể nóng rực như sắp nổ tung, cổ họng mang theo vị máu tươi nhàn nhạt, đầu óc ngoài cảm giác bỏng rát ra thì mọi thứ đều mơ hồ rối loạn.
Hắn không biết mình đã đi bao lâu, cuối cùng sức cùng lực kiệt, gối tay lên đầu gối thở dốc từng hơi, đôi mắt đen trống rỗng nhìn ra phía xa, nơi chỉ toàn là cát và cát, không thấy được điểm kết thúc. Trong đầu hắn gần như trống rỗng, chỉ còn bản năng sinh tồn không ngừng kêu gào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT