Người mặc áo đen vừa nói xong, Quan Hiểu Hà kia lại không hề nhúc nhích, ánh mắt hết sức phức tạp, nói bằng giọng điệu lạnh lẽo:
- Đó mà là xương gì, chỉ là một cành cây mục nát mà thôi.
Lời này vừa ra, tôi nhất thời kinh ngạc, rõ ràng nàng chỉ là một người giấy bị người ta khống chế. Làm sao khi tôi nghe ý tứ câu này giống như muốn phản kháng vậy?
Người mặc áo đen khịt mũi cười lạnh một tiếng:
- Khằn khặc, lẽ nào ngươi đã quên, nếu như không phải có ta, ngươi đã sớm hồn phi phách tán, liền ngay cả một cành cây thối nát cũng chả có, làm sao, lẽ nào đột nhiên thấy hối hận?
- Nếu như không phải ông hại tôi, tôi cũng sẽ không phải chết. Và tôi đâu phải rơi vào thảm cảnh như bây giờ, nhiều lần ông ép tôi, còn sử dụng đủ loại tà thuật để biến tôi trở thành một bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ. Lẽ nào tôi còn muốn cảm tạ ông sao?
Ngữ khí của Quan Hiểu Hà tràn đầy giận dữ, giống như muốn trút hết lửa giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play