Lần này, Quan Hiểu Hà đã không thể trốn được nữa. Mặc dù nàng đã cố gắng né sang bên cạnh, nhưng vẫn bị chậm một bước, chân trái của nàng đã bị khúc cây đánh trúng. Nàng hét thảm lên một tiếng, thân thể lập tức từ trên không trung lảo đảo rơi xuống.
Trong lòng tôi vui vẻ, nhanh chóng đuổi theo. Nhưng nàng đã trốn đi thật xa, tôi chỉ thấy được có một mảnh giấy rách nát đang phiêu phiêu rơi rụng từ trên không trung.
Tôi thuận tay bắt lấy và đặt nó ở trước mặt, vừa nhìn qua liền biết được, đây chính là chân trái của người giấy.
Tôi lại nhìn về phía Quan Hiểu Hà, nàng đã lui ra thật xa, trong thân thể bốc lên hắc khí nồng đậm, giống như một chiếc máy bay đang rơi, thân hình đang ở nơi đó nghiêng về một bên, nhìn kỹ lại, quả nhiên là đã thiếu một chân.
Tôi thực sự không hề nghĩ đến, dù cho tôi dùng đến cấm vật hay là mấy tấm phù, vật lộn với nàng suốt một buổi cũng chẳng được gì, vậy mà cuối cùng dùng một khúc cây tấn công lại có hiệu quả.
Mặc dù khi nãy tôi không biết người áo đen muốn giở trò quỷ gì, nhưng bây giờ nhìn qua có vẻ như nó đã bị thất bại. Người giấy bị đứt mất một bên chân, đã không đứng lên nổi nữa, hắc khí bên trong cơ thể không ngừng tuôn ra bên ngoài, sắc mặt càng ngày càng dữ tợn, rất hiển nhiên, cái tên mặc áo đen kia hẳn cũng đang rất tức giận.
Tôi đi tới, dùng tấm phù chữ Trấn cuối cùng kia, vỗ vào trên thân thể người giấy, sau khi một luồng hồng quang lóe lên, người giấy kia khôi phục lại nguyên hình, lại biến thành dáng vẻ của một mảnh giấy, đồng thời kể cả hồn phách của Quan Hiểu Hà cũng bị nhốt lại vào bên trong, không thể động đậy được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play