Đây là muốn đòi mạng người ta mà...
Quan Hiểu Hà trần như nhộng xuất hiện ở trước mặt của tôi, tôi liền cảm thấy trong lòng mình giống như bị một cái búa đập mạnh một phát, giống như là bị một cây nhọn đâm vào trong.
Trời đất chứng giám, tôi khi nào thấy qua cái này? Tuy rằng lúc này đang buổi tối, thế nhưng nguyệt quang chiếu vào trong rừng cây, tuy nói có chút mông lung, nhưng những nơi cần thấy thì vẫn thấy rõ mồn một, tôi muốn nghĩ không nhìn cũng không được...
Kỳ thực tôi cũng rất muốn nhắm mắt lại, hoặc quay người đi, nhưng tôi không dám. Bây giờ tôi biết rằng nàng không phải là chân thân, mà là người giấy do người áo đen này điều khiển. Lỡ đâu tôi vừa nhắm mắt quay người đi chỗ khác, nàng đi lại đây cắn tôi một cái thì phải làm sao bây giờ?
Dù sao đi chăng nữa, vì nhiều loại nguyên nhân khác nhau, tôi buộc phải mở to đôi mắt của mình ra và nhìn chằm chằm vào nàng. Tôi nghĩ thầm, ngày hôm nay tôi xem hết cơ thể của cô thì xem cô làm gì được tôi!
Chắc như thế này chỉ có thể là tôi, mở to hai mắt nhìn chằm chằm nhưng trong lòng lại bồn chồn, nếu đổi lại là Tiểu Hồ Tử, phỏng chừng hắn đã sớm cười khẩy, nhàn nhạt quăng ra một câu: lão tử đều xem qua rất nhiều lần rồi...
Trong lòng tôi suy nghĩ lung tung một trận, thực tế thời gian cũng chỉ mới trôi qua hơn một phút đồng hồ. Người mặc áo đen kia thấy tôi dường như bị chấn động, không khỏi cười gằn. Trong mắt bỗng nhiên lấp lánh ánh sáng màu xanh lá cây, cùng lúc đó, tôi nhìn thấy trong mắt Quan Hiểu Hà cũng đột nhiên bùng nổ hồng quang, tuy rằng chỉ vừa lóe lên liền biến mất, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, nàng sống dậy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play